Thứ Năm, 25 tháng 12, 2014

XGNN PN 3

Phiên ngoại 3
Năm Tuệ Vũ thứ tám…….
Đại thọ tứ thập nhất của Thiên Vũ Thái Hậu.
Các chư hầu phía nam và phía tây đều có sứ thần đến dự…..
Ngay cả Chiêu Minh quốc cũng phái sứ thần đến chúc mừng.
Tất nhiên sứ thần Mông Cổ thì đã có mặt ở Việt Quốc từ rất sớm….
Đêm nay trăng thật sáng….
Khánh Mai Đình lại được bao phủ bởi sự huy hoàng và phồn thịnh của đất nước…
Đừng bị cái tên của nó đánh lừa…

XGNN PN 2

Phiên ngoại 2
Mùa thu năm Tuệ Vũ thứ tám.
Gió thổi nhẹ nhè trên những cành đào trụi lá.
Hương sen tuy không còn ngào ngạt như trước nhưng vẫn cố vương vấn đâu đó trong những hốc đá ở bên kia bờ hồ.
Nắng nhẹ.
Thuần Vũ Phi đang ẵm nam hài thẫn thờ nhìn đóa liên hoa cuối cùng bên kia bờ kè.
“Nương nương. Hoàng thượng…”. Nghi ma ma cúi đầu có vẻ hơi e ngại…
Nam nhân bình thản vẫn nhìn về phía trước hỏi.
“Hoàng thượng làm sao?”
“Tổng quản điện Thái Hòa báo lại, thánh thượng đã trở về tẩm cung.”

XGNN PN 1

Phiên ngoại 1
Mùa hạ năm Tuệ Vũ thứ tám.
Vũ liên cung.
Hoa sen thơm ngát cả một vùng. Nếu là ngày thường chắc chắc sẽ có rất nhiều cung nữ, thái giám đến xem, đặc biệt là hoàng hậu nương nương.
Nhưng hôm nay không có ai cả.
Một lý do đơn giản là chẳng ai trong lúc sinh nở lại ra hồ ngắm sen.
“Á……..Á…………Á………….Đau quá……á………Ta đau quá…………”. Thuần Vũ Phi một tay nắm chặt thái hậu còn tay kia thì vịn lấy thành giường mà vận sức đẩy “cục cưng” của Mặc Long Thanh ra.
Thân dưới của y quằng quại trên giường khiến thái hậu thập phần kinh hoảng.

XGNN phiên ngoại

Phiên Ngoại
Một canh giờ sau. Trên cái “long sàng” nhỏ bé là hai nam nhân đang nằm. Tất cả mọi người đã ra bên ngoài. Mặc Long Thanh ôm chặt Thuần Vũ Phi trong lòng một cách sảng khoái. Dùng đôi môi của mình mà đùa giỡn trên hai cánh mẫu đơn đã ửng đỏ. “Háo sắc” đại nhân này xem nó như thứ kẹo thần tiên ngon lành mà mút một cách say mê. Lúc ở “trên giường” Thuần Vũ Phi luôn là ngoan ngoãn nhất.
Đang trong lúc thưởng thức tiếp tục “bữa ăn” nhẹ ngon lành. Thuần Vũ Phi đã tỉnh dậy. Cặp mắt nam nhân xinh đẹp thoáng ngấng lệ. Thuần Vũ Phi nhìn thấy Mặc Long Thanh đang ôm mình, y không chống trả mà như quán tính chồm lên ôm lấy cổ Mặc Long Thanh mà òa khóc như con nít. Từ lúc nào không biết tên này lại giống con gái đến thế. Mặc Long Thanh lúc này trong lòng đã nhũn ra, dùng sức mà ôm siết Thuần Vũ Phi.
“Ngươi tỉnh rồi, tốt thật….không sao cả….tốt thật………”. Qúy phi nương nương uất nghẹn trong nước mắt mà la lên.
Đôi môi tú lệ khi khóc mở ra làm cho Mặc Long Thanh không chút kiềm chế liền ra sức hôn lấy.
Đến khi nam nhân trong lòng cựa quậy mới chịu buông tha.

XGNN 21-22

Chương 21
Chưa đến một trăm bước là cái đại trướng màu vàng khổng lồ.
Mặc Long Thanh đang nằm bất động trên chiếc giường. Gương mặt trắng bệch như không còn chút máu.
Thuần Vũ Phi vừa thấy cảnh tượng trên thì ngất ngay tại cửa vào. Túy đô úy liền nhanh chóng đỡ y tựa vào chiếc trường kỉ đối diện nơi Mặc Long Thanh  đang nằm.
Thuần Vũ Phi lết gối dưới đất vươn tay đến gương mặt của nam nhân đã từng bá đạo trên cơ thể của mình. Y không nghĩ kẻ này lại có lúc gặp hoàn cảnh như thế.
Thuần Vũ Phi nhìn Mặc Long Thanh bằng ánh mắt tột cùng của sự đau xót.
Y đau quá. Thực sự rất đau.
“Ngươi mau tỉnh dậy, mau tỉnh dậy sao lại ngủ như thế…..Mau tỉnh dậy đi….”

XGNN chương 19-20

Chương 19
Sáng hôm sau.
Tinh Lăng.
Sau khi bái lạy tiên đế Thuần Vũ Phi một mình dạo ở bìa rừng phía sau.
Chim hót làm cho lòng người cảm thấy thanh thản.
Nước trong vắt đang chảy ngang qua cánh rừng.
Cái màu tinh kiết đó bỗng xuất hiện nhiều vệt đỏ thẳm.
Thuần Vũ Phi chấn động liền lui ra xa khỏi dòng nước đang chảy.
“Nương nương mau chạy đi..mau chạy đi không được rồi…mau chạy…” Nghi ma ma chạy thục mạng về phía Thuần Vũ Phi mà kêu thất thanh.
“Có chuyện gì ?” Thuần Vũ Phi nhanh đến đỡ bà ta rồi liền hỏi.
“Nương nương mau chạy đi có địch phục kích phía sau…quân ta đang chiến đấu với chúng”
“Địch… sau có thể…Mặc Long Thanh đâu ?”

XGNN chương 17-18

Chương 17
Trên long sàn trải thảm đỏ.
Hai nam nhân đang lặng nhìn nhau.
Một cặp mắt săm soi, một cặp mắt âm thầm.
Một cái nhìn yêu thương, một cái nhìn chán ghét.
Kẻ mặt hồng y kia chính là đương kim thiên tử Việt quốc. Người thống lĩnh hơn năm mươi vạn đại binh, nam chinh bắc phạt. Uy danh đã vang vọng một cõi.
Tuy nhiên bây giờ vẻ mặt như khuyển tử đang chờ hồi đáp của chủ nhân.
Thuần Vũ Phi vẻ mặt không chút cảm giác chỉ quay mặt vào tường. Thấy vậy Mặc Long Thanh trong lòng nhói lên một ít liền nói trước.
“Ngươi thấy trong người thế nào.”

XGNN chương 15-16

Chương 15
Rất cao.
Không. Phải nói là rất dốc. Vách đá cheo leo như bức từng thành vững vàng bất phục.
Nhưng đối với tình yêu nó chỉ như là bụi cây nhỏ ven đường làm cho Mặc Long Thanh không chút bận lòng.
Nhảy xuống ngựa.
Mặc Long Thanh đáp xuống đám cỏ non xanh rì dưới chân núi. Một sự ẩm ướt bao trùm đôi chân nam nhân. Cái lạnh lẽo buổi sáng sớm nhanh chóng hòa hợp với không khí tràn vào phổi.
Buốt giá.
Mặc Long Thanh liền chạy đến vách núi tay bám lên mỏm đá nhô ra bắt đầu leo lên.
Đá cứng và thô ráp. Làm kẻ chạm vào lạnh đến tê dại. Nhưng Mặc Long Thanh nào có màng chi. Đối với hắn Thuần Vũ Phi bây giờ là tất cả. À còn hài tử của hắn. Nghĩ đến đây hoàng đế trẻ tuổi như được tiếp thêm sức mạnh.
Hắn cố leo lên. Mồ hôi đã ướt đẫm áo bất chấp thời tiếp hàn băng của núi đá.

XGNN chương 13-14

Chương 13
Mặc Long Thanh gào thét trên người Thuần Vũ Phi.
Hắn cố lay y tỉnh nhưng đã quá trễ.
Sinh vu trần thế sao thoát khỏi sinh, lão, bệnh, tử.
Cái giá mà hắn đã phải trả quá đắt.
Tâm can như vạn tiễn xuyên qua. Thần trí Mặc Long Thanh bây giờ đã không còn mẫn tuệ như trước. Điên cuồng nắm lấy tay các thái y đặt vào khủy tay của Thuần Vũ Phi. Miệng thì lẩm bẩm như người mất hồn.
“Mau cứu hắn…mau..lên. Trẫm thưởng cho ngươi…mau lên..vàng bạc, giang sơn trẫm sẽ cho ngươi…..mau cứu hắn…cứu hắn…”. Vừa nói Mặc Long Thanh ôm chặt Thuần Vũ Phi vào lòng mà cọ sát. Hắn muốn truyền hơi ấm cho thi thể này.
“Bệ hạ. Nương nương đã không thể cứu …xin tha tội cho chúng thần…..tha tội…”. Lão thái y bây giờ nước mắt đã giàn giụa khóc lóc vang xin dưới chân Mặc Long Thanh.

XGNN chương 11-12

Chương 11
Ba ngày trôi qua nhanh như cơn gió.
Thiên lao đã được mở.
Từng giờ từng khắc, nam nhân tuấn mỹ nhất từ trước đến nay ở trong cái chốn âm u vẫn trông chờ một kì tích. Nhưng nó đã không xảy ra cho đến hôm nay.
Ngày hành quyết. Thái hậu vẫn chưa tỉnh.
Từ khi vào đây, Thuần Vũ Phi chưa có gì bỏ vào bụng.
Tuyệt thực.
Không. Y thực sự không nghĩ đến điều này. Dù sao bây giờ trong cơ thể đã có hài tử. Thuần Vũ Phi đang cố gắng cầm cự đến phút cuối.
Không có ai đem nước và thức ăn vào. Không một ai. Thuần Vũ Phi muốn mở miệng xin bọn cai ngục. Nhưng khí lực đã cạn kiệt. Thở cũng trở nên là điều khó khăn.

XGNN chương 9-10

Chương 9
Cuộc đấu đá đêm qua ở cung Vĩnh Phi đã được các cung nữ và thái giám dày công kiến tạo trở thành  một trận chiến kinh phong trấn vũ, long trời lở đất của hậu cung mà hai nhân vật chính không ai khác là nhị đại quý phi của Việt quốc.
Trong cuộc xung đột “đẫm máu” này, theo lời Trịnh công công cung Vĩnh phi thì phần thắng khó mà không thuộc về Thuần Vũ Phi. Đêm qua y oai phong lẫm liệt như thế nào đều được các cung nữ có mặt tại “hiện trường” miêu tả rất sinh động mang theo tình ý dạt dào trong khóe mắt khi kể.
Ngự thư phòng.
Mạch công công đã xuất nhập gần ba lần. Nguyên lai là Huệ quý phi vừa sáng sớm đã xin được diện kiến hoàng thượng nhưng nhiều lần bị khước từ. Tất nhiên Mặc Long Thanh sớm đã không quan tâm đến chuyện hậu cung. Y bây giờ có việc phải làm. Một việc vô cùng cấp bách, thực sự quá cấp bách.
“Ngươi nói xem đã bao nhiêu(1) ngày mà vẫn chưa tìm ra. Các ngươi làm việc như thế nào mà như vậy? Hay để trẫm cho chém vài người để làm gương.” Mặc Long Thanh gương mặt thập phần phẫn nộ.
Võ tướng bên dưới đích danh là thống soái cấm binh của kinh thành Khiến Nhã Tường. Y lúc này đang quỳ trước mặt của hoàng đế. Vẻ mặt kinh hãi, hai con ngươi liên tục giật bộ dạng thê thảm đến đáng thương. Hắn thiết nghĩ xông pha nơi trận mạc lập bao chiến tích một ngày trở về kinh đô sẽ có cảnh sung túc yên vui đến già. Nào ngờ bây giờ có muốn chết ngoài sa trường cũng không còn cơ hội.

XGNN chương 7-8

Chương 7
Mặt trời đã lên cao.
Ánh sáng lọt qua những khe hở đua nhau tràn đến bên cạnh nam nhân đang xích lõa trên nền đá. Thiên triều Việt quốc hoàng đế năm nay tròn mười chín tuổi.
Khẽ mở mắt không thấy nam nhân kia bên cạnh. Trong lòng dâng lên một cảm giác mất mát. Khoảng trống của hang động cũng trở nên tịch mịch. Trong đầu lúc này chỉ có một ý niệm duy nhất là bắt được kẻ đó. Phải dùng dây xích trói lại để mãi mãi không cho hắn ly khai nửa bước.
Đêm qua quả thực là một đêm xuân tình diễm lệ của Mặc Long Thanh. Nhớ đến cảnh kẻ kia lúc tối dưới mình ra sức rên rỉ máu ở lục phủ ngũ tạng bất giác tràng về chổ ấy.
Chất kích dược do Bạch xà tiên đơn hoa gây ra đêm qua đã mất tác dụng ngay từ lần phóng thích đầu tiên. Nhưng hai nam tử đó lại quấn đến nhau lên thiên đỉnh đến ba lần.
Lần đầu tiên trong đời Mặc Long Thanh có cảm giác được chiếm hữu thực sự. Các nữ nhân trong hậu cung trên lòng sàng ra sức lấy lòng làm đủ bộ dạng giả tạo khiến hắn trở nên vô cảm. Nhưng nam nhân đêm qua lại khác. Ba nghìn nữ nhân kia,  luận sắc đẹp vốn không có tư cách ganh đua với y. Thân thể mềm mại, ánh mắt có lúc lại nhu tình khiến thần trí Mặc Long Thanh trở nên điên đảo.

XGNN chương 5-6

Chương 5
Từng khắc trôi qua đám kỵ binh phía ngoài không nghe động tĩnh gì trong hang thập phần lo lắng.
Hoàng đế Việt Quốc niên hiệu Tuệ Vũ lên ngôi bảy năm mà chưa huyết mạch kế thừa. Ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì bọn họ có chết vạn lần cũng không gánh vác nổi.
Thuần Vũ Phi bên ngoài tâm trạng cũng như lửa đốt. Kẻ bên trong dù sao với hắn đều là tôn tử của thuần gia lại có nghĩa phu thê. Nếu hắn có mệnh hệ gì đất nước cũng không thể bình yên như bây giờ. Lý trí thôi thúc Thuần Vũ Phi xuống ngựa xông thẳng vào bên trong trước sự kinh hãi của đám kỵ binh.
Bên trong không tối như hắn nghĩ. Ánh sáng mặt trời từ thiên đỉnh chiếu thẳng góc xuống lỗ trống lớn trên nóc hang làm cho cái hang trở nên quang tỏ y bên ngoài.
Không thấy hoàng thượng. Vũ phi cẩn thận tiến vào bên trong. Một mùi lạ thoang thoảng kích thích đại não của hắn.
“Bạch xà tiên đơn hoa”. Đúng. Vũ phi đã ngửi không lầm đó chính là bạch xà tiên đơn hoa. Theo thiên địa chi dược đây là loại hoa khích dụ một loài rắn độc đến làm tổ đó là kịch tử xà. Một phát cắn trong một khắc(1) liền lấy đi mạng người.

XGNN chương 3-4

Chương 3
Vũ Liên cung.
Thuần Vũ Phi đang ngồi tại long sàng.
Hoàng thượng vẫn chưa đến.
Cái bao tử hắn từ  lúc xuất môn(1) chưa cho gì vào nên liền kêu réo âm ỉ. Thận trọng tháo bỏ chiếc mão phụng đặt ở góc giường. Thuần Vũ Phi tiến đến bàn thức ăn ở giữa phòng nhanh chóng dùng tay bốc thẳng vào cái đĩa màu đỏ tươi bắt mắt. Cho vào miệng thấy tan ngay, quả thực rất ngon nếu không phải nói là tuyệt đỉnh ngon. Cái tên háu ăn này phút chốc tâm trạng trở nên vui vẻ. Hắn thiết nghĩ vào cung ngày nào cũng được ăn sơn hào hải vị coi như cũng không tệ.
Suy nghĩ ngu ngơ như vậy nhưng thực ra hắn là bậc đại trí tuệ. Không để cho bất cứ ai ức hiếp đó chính là Thuần Vũ Phi.
Sau hai canh giờ chờ đợi, độc tử(2) của đại tư gián đã an vị trên cái sàn đánh một giấc đến sáng. Hắn mặt kệ kẻ nào có tên là hoàng thượng. Buồn ngủ thì phải ngủ.

XGNN chương 1-2

Chương 1
Mùa thu năm Tuệ Vũ thứ bảy.
Minh Khánh hoàng đế chi chủ.
Mặc thị vẫn ở ngôi chí cao.
Việt quốc. Năm kỷ dậu.
Thiện Hòa cung. Thái hậu đang ngự.
“Việc hoàng thượng bổ nhiệm tiểu tử của Kim phán thư vào vị trí thượng thư ta đây cũng không có chính kiến. Nhưng chẳng hay tổ mẫu của bệ hạ mang họ chi a?”
“Bẩm mẫu hậu tất nhiên không ai khác là Thuần thị”
“Vậy người không thấy sao khi mà tư gia của mẫu hậu này ngày càng suy kiệt”

Thứ Ba, 16 tháng 12, 2014

Thật sự không nhịn được cười với hủ nữ =)))))

Hôm nay ốm ở nhà, rảnh rỗi qua blog xem có gì mới, và dưới đây là kết quả ( ゚Д゚)<!!


Ta thề ta đang cười gần chết này =)))))))))))))))))))))
Nàng nào đến với nhà ta bằng mấy cái tag này thì hiện lên cho các con dân diện kiến nào =)))))))))))))
Mấy nàng cũng thiệt là bỉ(〜^∇^)〜