[ Mục lục ] Ngày bình thường (Bình phàm đích nhật tử)
Tên gốc: 平凡的日子
Tác giả: Khai Hoa Bất Kết Quả - 开花不结果
Thể loại: hiện đại, chủng điền văn, ấm áp chữa khỏi hệ, đại thúc,
1×1, HE
Nhân vật chính: Lăng Vân Đoan x Lưu Ngạn
Nhân vật phụ: Lưu Tư Bách, Lăng Tiểu Lưu,…
Link raw và QT: Lâm Phong (Chân thành cảm ơn bạn đã share)
Biên tập: Zeno – zenochu.wordpress.com (đã set private, request cũng vô ích)
Tình trạng bản gốc: Hoàn thành
Tình trạng bản edit: Hoàn thành
Mình rất mong được sự đóng góp ý kiến của các bạn để bản edit được
hoàn thiện hơn.
Giới thiệu
Một ngày của Lưu Ngạn có thể nói là vô vị, một người đàn ông đã ba
mươi mấy tuổi đầu, ngày ngày đạp xe hàng rong đi bán để có thể chu cấp cho con
trai đi học, hiếu kính cha mẹ trong nhà. Ngoài việc bị vợ bỏ ra thì cuộc sống
của người đàn ông này không có một chút gì để có thể trở thành đề tài cho người
khác bàn tán cả.
Ngẫu nhiên gặp được một bạn cũ, là người mà tử nhỏ đến lớn luôn
khiến anh phải ngước nhìn, mà người ta cũng không nhận ra anh.
Người đàn ông sự nghiệp thành công, gia thế không tầm thường, là
mẫu người lý tưởng như lời đồn đại của nhiều người lại mỗi ngày chạy đến quầy
hàng rong của anh mua một bữa sáng giá hai đồng.
Trong lòng Lưu Ngạn không khỏi cảm thán, quý nhân chẳng những bận
rộn nhiều việc, mà còn đặc biệt thích ăn vằn thắn.
Gỡ mìn:
- Nhân vật chính của truyện đều là đại thúc.
- Đã kết hôn, có một con trai.
- Âm mưu dương mưu gì đó đều không có, chỉ là những mảnh nhỏ của
cuộc sống thường ngày.
Ôn nhu phúc hắc đại thúc công x thành thật ấm áp đại thúc thụ, ấm
áp, 1vs1, HE
Thứ bảy, ngày 3 tháng 1 năm 2009, trời nắng
to.
Mình là Lăng Tiểu Lưu, năm nay chín tuổi, là
một học sinh lớp hai ham học. Đây là lần đầu tiên mình viết nhật kí, bởi vì chú
nói, đứa nhỏ nào cũng nên viết nhật kí, để đến sau này, nó sẽ là tài sản quý
giá nhất của mình. Tuy mình không hiểu vì sao quyển nhật ký lại có thể trở
thành tài sản quý giá, nhưng mình sẽ nghe lời chú, vì mình là bé ngoan mà. ^-^
Thứ năm, ngày 15 tháng 1 năm 2009/ Tuyết rơi
Hôm nay bạn Nghiên Nghiên ngồi cùng bàn hỏi
mình tại sao mình không có mẹ, mình bảo không biết. Nhưng mình có một gia đình
lớn đó nha, có cha nè, có chú nè, còn có cả anh nữa. Bốn người một nhà, ở chung
một căn phòng lớn. Mình cảm thấy mình là một cậu bé dũng cảm, vì mình có thể
ngủ một mình đó. Không giống như cha đâu, cha toàn nửa đêm lén lút mò vào phòng
chú đó. Cha cứ nghĩ là mình không biết, nhưng thực ra mấy lần mình dậy đi tiểu
đã nhìn thấy hết rồi. Nhưng mà anh hai lại bảo mình làm bộ như không phát hiện.
Vì sao lại thế? Mình hỏi anh hai. Anh hai nói là chờ mình lớn lên sẽ biết. Ước
gì mình lớn thật nhanh nhỉ. Nghiên Nghiên nói chờ mình lớn sẽ gả cho mình, nếu
như ngày mai mình trở thành người lớn luôn thì tốt quá.
Thứ bảy, ngày 7 tháng 2 năm 2009/ Âm u
Hôm nay mình rất đau lòng, bở vì có người cảm
thấy tên mình quá khó nghe. Nghiên Nghiên cũng nói như thế. Cậu ấy còn bảo sau
này sẽ không làm vợ mình nữa, cậu ấy phải lấy người khác. Mình đã khóc suốt.
Lúc ăn cơm chiều, mình hỏi chú vì sao lại đặt tên này cho mình, mà còn không
được sửa. Chú trừng mắt lườm cha, sau đó xoa đầu mình, khẳng định sau này mình
sẽ gặp được một cô gái tốt, nếu cô ấy thích mình thật lòng, sẽ không ghét bỏ
tên của mình. Mình nghĩ rồi, mình quyết định sẽ tin lời chú nói, bởi vì chú
chưa bao giờ gạt mình cả. Nghiên Nghiên không thích tên mình, cậu ấy là đồ xấu
xa.
Chủ nhật, ngày 8 tháng 2 năm 2009/ Trời còn âm
u hơn hôm qua
Hôm nay mình còn đau khổ hơn, vì tối hôm qua
trước khi ngủ, anh hai lén lút nói cho mình biết, tên của mình là do cha đặt
cho. Cha vốn định đặt tên mình là Lăng Tiểu Lưu (凌小刘), vì cha họ Lăng, chú họ Lưu, nhưng chú cảm thấy không nên, liền đổi thành Lăng Tiểu Lưu (凌小留了 – lưu lại).
Oa oa oa, người lớn đều là người xấu, làm tổn
thương mình!
Thứ hai, ngày 9 tháng 2 năm 2009/ Có Mặt trời
Sáng nay chú làm cho mình món vằn thắn, đây là
món mình thích ăn nhất, chú còn đặc biệt làm riêng cho mình nữa chứ. Cha không
có phần, vì thế cha chỉ có thể ngồi bên cạnh ăn bánh khô ^ ^. Mình quyết định
tha thứ cho chú.
Thứ Tư, ngày 11 tháng 3 năm 2009/ Trời nhiều
mây đen
Cha nhìn đáng sợ quá đi, vì chú lại về trễ.
Chú mở một quán bán đồ ăn vặt, buôn bán tốt lắm, cho nên rất bận rộn, gần đây
chú còn không thể ăn cơm cùng với cả nhà được. Mà mỗi lần chú không về ăn cơm,
bàn ăn cứ như là địa ngục vậy, vì lúc này cha luôn cười. Người khác cứ bảo cha
cười lên nhìn rất đẹp, nhưng mà vào thời điểm thế này, nụ cười của cha làm mình
lạnh hết cả người…. Chú ơi chú, chú mau về đi, cha đáng sợ quá.
Thứ Năm, ngày 12 tháng 3 năm 2009/ Thời tiết
tốt
Hôm nay mọi chuyện đều tuyệt vời, thời tiết
tốt, cha tốt, mình tốt, anh hai cũng tốt, nhưng mà chú thoạt nhìn có vẻ không
được tốt lắm, chú vẫn còn chưa ra khỏi phòng. Cha vẫn đang cười, nhưng mà nụ
cười lần này khác hẳn nụ cười tối qua, nó giống như thời tiết hôm nay vậy, rất
đẹp. Theo như lời thầy giáo mình nói thì là nụ cười ấm áp như gió xuân khiến
cho ai cũng thoải mái. Mình nghĩ chú nhất định không cho là như thế, bởi vì mỗi
lần cha cười như vậy là y như rằng chú không còn sức lực để xuống giường. Cha
đúng là người xấu, cha dám bắt nạt chú, cho nên mới có thể cười sung sướng thế
kia…
:::: Mục lục ::::
Chương 1-2 Chương 3-4 Chương 5-6 Chương 7-8 Chương 9-10
Chương 11-12 Chương 13-14 Chương 15-16 Chương 17-18 Chương 19-20Chương 21-22 Chương 23-24 Chương 25-26 Chương 27-28 Chương 29-30
Chương 31-32 Chương 33-34 Chương 35-36 Chương 37-38 Chương 39-40Chương 41-42 Chương 43-44 Chương 45-46 Chương 47-48 Chương 49-50-51
:::: Hoàn ::::
Vô cùng cảm ơn bạn vì đã repost bộ truyện này <3 . Mình biết đến nó khi nhà bạn edit đã khóa nên không thể coi được, mà tìm trên wattpad thì toàn bản chuyển ver. Phải nói rằng bộ này thực sự rất hay, hết sức bình dị, gần gũi và quen thuộc, vô cùng thích những bộ đại thúc mang hướng bình đạm như thế này. Hơn nữa bạn editor biên tập cực kỳ tốt.
Trả lờiXóaMột lần nữa rất cảm ơn bạn <3
bạn ơi cho mình xin bản word bộ này được không
Trả lờiXóamail mình là hyny216@gmail.com, Thanks
cảm ơn bạn rất rất nhiều, không biết sao mà cảm ơn cho hết niềm biết ơn của mình đây.Nói chung là CẢM ƠN
Trả lờiXóabạn là đại ân nhân của mình, chỉ đọc có chương đầu thôi mà mình đã kết nổ đĩa. trời ạ lần đầu mình đọc một bộ như này. đặc biệt kết những mẩu đối thoại đầy bình dị mà tràn ngập tình yêu thương như thế.
Trả lờiXóaChào bạn, mình là thành viên của diễn đàn Việt Nam Overnight. Hôm nay mình đến đây để xin phép bạn cho mình đăng tải truyện Ngày bình thường lên diễn đàn của tụi mình được không ạ
Trả lờiXóaMình xin đảm bảo truyện sẽ không bị thay đổi bất cứ gì về nội dung truyện, hoặc mình có thể dẫn link truyện chính của các bạn về web nếu bạn cảm thấy không yên tâm.
Mình đăng truyện chỉ để nhiều độc giả dễ dàng tiếp cận hơn, không hề vì mục đích cá nhân nào khác. Rất mong bạn có thể đồng ý ạ