“Lin, nói chuyện với ai vậy?”
Một người đàn ông mặc y phục đen chậm rãi đến gần, hỏi một câu tiếng Anh.
“Phụ nữ của tôi.” Lâm Hi Liệt
lưu loát đáp, đem di động bỏ vào túi, xoay người lại. Mặc dù sáu tuổi thì rời
khỏi Mỹ, nhưng tiếng Anh của hắn vẫn thành thạo như vậy.
“Thì ra là thế. Trách không
được người chưa bao giờ nói điện thoại cũng sẽ nghe điện thoại a.” Người nọ
cười cười.
Lâm Hi Liệt không muốn nói
thêm: “Bắt đầu huấn luyện buổi chiều đi.”
“OK.”
Người nọ một bên đi về hướng
sân tập, một bên trêu ghẹo hỏi han: “Lấy tiêu chuẩn của cậu, yêu cầu đối với
phụ nữ hẳn là rất cao? Người kia của cậu chắc là rất gợi cảm nóng bỏng hay là
kĩ thuật trên giường rất cao?”
“Nhàm chán.”
Người nọ tựa hồ cũng không muốn
truy cứu thêm, cười ha ha.”Hôm nay học Thái quyền (1), không nên bị đánh đến
tàn phế, sẽ ảnh hưởng tính phúc.”
“Còn không biết là ai bị đánh
tàn phế đâu.” Lâm Hi Liệt lạnh lùng đáp, đẩy ra cửa sân tập.
…