Tự chương
Sương Hoa Điếm là bộ phim thể
loại BG khoác áo BL đầu tiên của điện ảnh Hàn Quốc, cũng có thể nói là phim BL
khoác áo BG. Tóm lại, tác phẩm này đã làm cho tác giả Thập mỗ như bị sét đánh
chết đi sống lại, rồi lại đánh chết lần nữa…Hãn.
Được rồi, có thể những ai đã
xem qua bộ phim này không nhiều lắm, Thập mỗ trước tiên xin mạn phép kể vắn tắt
nội dung một chút, đương nhiên mọi người có thể tìm kiếm trên mạng xem. Theo
Thập mỗ, Vương rất đẹp, là kiểu ta thích, ai không thích có thể phát biểu ý
kiến, bất quá Thập mỗ kiên trì giữ vững quan điểm của chính mình, ha hả.
Chuyện kể về thời đại của Triều Tiên Vương,
dưới sự thống trị của Nguyên triều, Triều Tiêu Vương ở lúc thiếu niên đã từ
trong nhà của các vương công đại thần chọn lựa mười mấy mĩ thiếu niên vào cung
bồi dưỡng, huấn luyện bọn họ trở thành thị vệ bên cạnh mình. (Kỳ thật Vương lúc
đó đã phát hiện chính mình chỉ thích nam nhân, cho nên đã lập ra kế hoạch huấn
luyện mĩ thiếu niên, ha hả)
Trong số đó có một thiếu niên
kêu Hồng Lân, lúc Vương hỏi mọi người như thế nào mới được xem là trung thành,
tất cả mọi người đều trả lời nào là vì Vương mở mang bờ cõi, vì Vương bảo vệ
quốc gia…Chỉ có Hồng Lân là trả lời có thể vì Vương mà chết.
Vì thế thiếu niên Vương đối
với thiếu niên này lập tức chú ý, mang hắn theo bên người bồi dưỡng, chậm rãi
trở thành tình nhân của mình.
Vương cưới Nguyên triều công
chúa, đây là một cuộc hôn nhân chính trị, chính là Vương hậu không ngờ lại là
thật lòng kính yêu Vương. Nhưng là Vương đối nữ nhân thật sự không thể cái gì
cái gì (XXOO),
chính là vấn đề hậu tự ngày càng nghiêm trọng, Nguyên triều liên tục tạo áp
lực, rất nhiều đại thần tỏ ý muốn đưa cháu của Vương lên ngôi. Vì thế Vương
dưới tình huống không biết làm thế nào lại nghĩ ra một chủ ý hoang đường,
chính là để ái nhân của mình, Hồng Lân, cùng với Vương hậu sinh một đứa nhỏ.
Kỳ thật ý định ban đầu của
Vương chính là muốn có một đứa con của ái nhân. Hắn chính là nói: nghĩ muốn có
một đứa nhỏ ôn nhu giống Hồng Lân.
Thế nhưng Hồng Lân từ nhỏ
chính là bị Vương độc chiếm, không phải là chân chính đồng tính luyến ái. Vì
thế trong lúc cùng với Vương hậu hoan hảo, hiểu biết nữ nhân tư vị, dần dần yêu
Vương hậu thuỳ mị, phản bội Vương.
Vương phát hiện hắn thay đổi,
trong lòng đau xót không thôi. Hắn là thật sư yêu Hồng Lân, luôn tìm cách lấy
lòng hắn, cho hắn quần áo tốt nhất, mã tốt nhất, hết thảy đều là tốt nhất.
Chính là hành vi của Hồng Lân đã làm Vương, một người mẫn cảm lại đa nghi, bị
thương thật sâu.
Sau khi phát hiện Hồng Lân
cùng Vương hậu yêu đương vụng trộm, tức giận vô cùng, quyết định hạ lệnh thiến
Hồng Lân. Đồng thời đem Hồng Lân nhốt vào ngục tối.
Hồng Lân nhờ sự giúp đỡ của
các huynh đệ trốn thoát khỏi ngục giam, Vương giận dữ giết hết huynh đệ của
hắn, đồng thời giết thị nữ của Vương hậu, nguỵ trang thành Vương hậu đem đầu
lâu treo trước cửa thành.
Hồng Lân nhìn thấy, nghĩ
Vương thật sự đã giết Vương hậu (lúc này hắn đã biết Vương hậu mang thai), cho
nên xông vào hoàng cung cùng Vương đối đầu.
Hai người sau một phen chém
giết, cuối cùng Vương thắng (Vương thật sự rất tuấn tú, công phu thật là lợi
hại). Vương hỏi Hồng Lân một vấn đề cuối cùng: ngươi rốt cuộc có hay không yêu
ta, dù chỉ là một khắc.
Hồng Lân chính là trả lời:
cho tới bây giờ cũng không có.
Vì thế Vương tuyệt vọng. Bỏ
đi kiềm chế, nhìn Hồng Lân quyết tuyệt đâm kiếm vào cơ thể mình, rơi lệ chết
đi.
Mà lúc này Vương hậu vọt tiến
vào, Hồng Lân trọng thương lúc này mới phát hiện Vương hậu không có chết. Hắn
kinh ngạc quay đầu lại nhìn về phía Vương, lại chỉ nhìn đến ngươi kia khuôn mặt
bi thương chết không nhắm mắt. Tin rằng một khắc này, Hồng Lân mới tỉnh ngộ
nhận ra mình yêu Vương.
Hắn nhớ tới khi còn bé Vương
mang theo hắn đứng ở trên sườn núi, chỉ vào hoàng cung ở xa xa nói:
“Nơi đó chính là nhà của ta”
Hồng Lân nói:
“Thật lớn!”
Vương nói:
“Chúng ta sẽ cùng nhau ở tại
đó”
Hồng Lân nói: “Hảo, chỉ cần
Vương ở nơi nào, ta liền ở nơi đó”
Sau cùng, Hồng Lân rơi xuống
nước mắt hối hận mà chết đi. Một khắc cuối cùng trước khi chết, linh hồn bay
đến cảnh hạnh phúc trong mơ cùng Vương cùng nhau phóng ngựa trên đường.
Đó chính là toàn bộ câu
truyện. Khụ, đương nhiên, có thể sẽ không đầy đủ nhưng đó chính là căn cứ vào
cảm giác của Thập mỗ mà viết.
Tóm lại, đây là một bộ bị
kịch, là bi kịch tiêu chuẩn của BL.
Thập mỗ là bị sét đánh choáng
váng, thực sự đã bị ngược đến lảo đảo một trận, vì thế phẫn hạ quyết tâm, nhất
định phải cho Vương một cuộc sống hạnh phúc!
Hết thảy mọi chuyện bắt đầu
không phải là từ vấn đề hậu tự sao? Ta là như thế nào? Chuyên viết về sinh tử
văn đó a. Cho nên, Vương, ngươi không thể làm cho nữ nhân sinh, vậy ngươi liền
chính mình sinh đi! Thập mỗ ta nhất định sẽ thoả mãn nguyện vọng của ngươi, cho
ngươi có thật nhiều con nối dòng, để ngươi cùng Hồng Lân không bao giờ nữa…xa
nhau!
Oa ha ha ha……
Khụ, ở trên cứ xem như chính
là khúc đầu của truyện. Bởi vì nội dung cũng giống y như trong phim chỉ có khúc
sau là nội dung hoàn toàn khác, mọi người cũng có thể xem nó như là một phần khởi
đầu mới.
Mặt khác, trong tự chương là
một số nhận xét của Thập mỗ, có khi sẽ thay đổi, mọi người lưu ý một chút nga.
Thập mỗ tin tưởng chắc chắn
Vương là thụ, Hồng Lân là công. Bởi vì Vương là trời sinh đồng tính luyến ái,
đối với nữ nhân hoàn toàn không thể cái gì cái gì, hơn nữa trong phim dù cảnh H
rất ngắn, chỉ vài phút nhưng cũng thấy rõ được Hồng Lân là ở trên. Cho nên…
Một nguyên nhân khác là…Thập
mỗ thích cường thụ!!!!
Mà Vương cũng đủ cường hãn,
quá mạnh mẽ, bất luận là tính cách vẫn là võ công (Hồng Lân đến chết vẫn không
thể đánh lại Vương, hơn nữa võ công đều là do Vương dạy), cho nên không ngược
hắn ngược ai? Hắn không sinh ai sinh? Ha ha ha…
Lại nói bộ dáng khi Vương
nhìn thấy Hồng Lân, hoàn toàn là một cái cuồng dại thụ. Lúc Hồng Lân bị thiến
nhốt vào địa lao, Vương vẫn là nhìn hắn, ở ngoài cửa thâm tình nói hi vọng mọi
chuyện có thể làm lại từ đầu, thậm chí có thể cùng Hồng Lân cùng hưởng vương
vị, tất cả chỉ vì muốn cầu Hồng Lân trở lại bên cạnh mình. Thậm chí cuối cùng
cam nguyện chịu chết dưới kiếm của Hồng Lân.
A a a, hảo si tình cuồng thụ
a. Thập mỗ muốn điên rồi!!!
Nhất định phải cho Vương hạnh
phúc! Hồng Lân kia chính là đầu trư, ngu ngốc, ở khắc cuối cùng của sinh mệnh
mới tỉnh ngộ đến chính mình yêu là ai, thật sự là rất hồ đồ, để cho Thập mỗ đại
biểu ánh trăng (*) đánh tỉnh ngươi! Ban
thưởng cho ngươi một linh hồn xuyên qua, cho ngươi trở nên thông minh một
chút!!!
————————————————————————
(*) trong qt ghi là minh
nguyệt, ở đây ý của Thập tỷ là làm ngọn đèn sáng soi đường chỉ hướng cho Hồng
Lân, để hắn đừng có lầm đường lỡ bước như trong phim
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét