Tần Qua cúi thấp đầu, lông mi
thật dài che đi ánh mắt, Đàm Tấn mơ mơ hồ hồ cảm thấy Tần Qua có một loại mỹ
cảm u buồn, hắn nhịn không được lại nhiều chuyện: “Thật sự không làm gì cậu
chứ? Tôi thấy hắn tức giận như vậy…”
Tần Qua lắc đầu: “Sau này tôi
sẽ không lui tới với hắn nữa, cậu yên tâm đi.”
“Ha?… Không phải hắn muốn theo
đuổi cậu sao?”
“Loại chuyện này sao tôi có thể
đồng ý.” Vốn cậu còn muốn giải thích một chút có lẽ còn có thể tiếp tục làm
bạn, nhưng xem ra bây giờ là không thể nữa rồi… Lúc trước người nọ nói cái gì
cậu cũng có thể theo, chỉ có lần này, vô luận thế nào cũng không được … Người
nọ còn tổn thương cậu, cường bạo cậu, có lần đầu tiên, sẽ có lần thứ hai, lần
thứ ba… Bây giờ thật sự ngay cả bạn cũng không làm nổi nữa.
Tại sao lại đến nước này…
Có lẽ… Bọn họ là người ở hai
thế giới khác nhau, vốn không nên cùng xuất hiện.
Ai vượt qua ranh giới, sẽ bị
thương.
“Oh… Được rồi…” Đàm Tấn nhìn vẻ
mặt cô đơn của Tần Qua cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cũng không
tiện an ủi, chỉ có thể yên lặng cùng cậu đi ăn cơm trưa. Cơm nước xong quay về
ký túc xá nghỉ ngơi trong chốc lát, buổi chiều lại đi học.
Tần Qua biểu hiện rất bình
thường, cứ thế làm Đàm Tấn tuy rằng hoài nghi đã xảy ra chuyện lớn cũng đoán
không ra.
Tâm tư Tần Qua, hắn có lúc nào
biết được đâu.
Di động người nọ đưa ban ngày
đều im lặng, Tần Qua đã cảm thấy khá bình tĩnh, có lẽ ngày mai tìm một cơ hội
đem di động trả lại cho hắn, giữa bọn họ nên kết thúc đi. Mỗi lần trong óc hiện
lên cái từ “kết thúc” này, Tần Qua lại cảm thấy trong lòng một trận đau đớn
không hiểu. Đã bị người nọ đối đãi như vậy, cậu vẫn còn hoài niệm những ngày an
bình bọn họ đã cùng nhau trải qua. Cậu không rõ, tại sao người nọ lại muốn phá
vỡ nó.
Buổi tối tự học, Tần Qua ở
trong phòng ngủ đọc sách, bọn ba người Đàm Tấn tập hợp cùng một chỗ xem phim
truyền hình. Bỗng nhiên túi áo Tần Qua rung lên, thì ra là người nọ gọi đến.
Tần Qua do dự một chút, chỉnh
di động thành yên tĩnh rồi tiếp tục đọc sách. Như dự đoán di động bướng bỉnh
chớp tắt hơn mười lần. Tần Qua vừa muốn tắt máy, lại muốn nhân cơ hội này cùng
người nọ nói rõ ràng liền đứng dậy đến ban công nghe. Đi đến ban công vừa nhìn
ra phía ngoài, người nọ lại đang đứng đó dựa vào xe hơi, tay phải kẹp thuốc lá,
ánh lửa ở trong bóng đêm chớp tắt chớp tắt.
“Alo…”
“Uh.” Người nọ lạ thay lại
không tức giận.
Hai bên đều lặng yên trong chốc
lát, Tần Qua mới cố lấy dũng khí nói: “Sau này chúng ta đừng gặp nhau nữa.”
“Em lặp lại lần nữa xem.” Thanh
âm người nọ lạnh lùng truyền đến, Tần Qua gần như có thể tưởng tượng được dáng
vẻ người nọ đè nén phẫn nộ. Nếu là đối diện với người nọ, chỉ sợ cậu sẽ không
nói nên lời.
“Tôi nói, sau này chúng ta
không cần gặp nhau nữa.”
“Bởi vì tôi cường bạo em?”
“Coi như vậy đi…”
Đầu kia di động nhân tựa hồ hít
sâu vài cái: “Được, chuyện này là tôi không đúng. Vấn đề là trong đầu em rốt
cuộc nghĩ cái gì ? Tôi con mẹ nó đối với em lâu như thế… Em thì một chút cảm
giác cũng không có? Mẹ nó tôi nhẫn vất vả thế nào em có biết không? Nhẹ nhàng
nói vài câu là kết thúc à?”
“…” Người nọ… Xem như là đang
thổ lộ sao? Nhưng mà… Nhưng mà…
“Anh… Anh thích tôi, tại sao
không tôn trọng ý muốn của tôi, lại làm ra cái loại chuyện đó với tôi?”
“Hừ… Đó là do tôi không đúng,
tôi không nên tức giận đến ép em làm chuyện đó. Vậy còn em? Không nghe điện
thoại để tôi chờ tính cái gì? Cho dù em không thích tôi, vậy trực tiếp từ chối
tôi là được rồi.”
“Anh… anh không cần lảng tránh
sang truyện khác, hai thứ đó căn bản là không cùng cấp bậc.”
“Được! Vậy hiện tại tôi hỏi em,
muốn quen với tôi hay không?”
“… Tôi… Tôi không biết…”
“Không biết?” Người nọ giễu cợt
cười một tiếng: “Có cái gì mà không biết ? Thích cùng tôi ở một chỗ, hay không
thích cùng tôi ở một chỗ, em đều không biết sao?”
“… Tôi… Tôi thích cùng anh ở
một chỗ… Nhưng không có nghĩa là tôi muốn quen anh… Tôi… Tôi không phải đồng
tính luyến ái…” Tần Qua nói xong câu đó mặt đã đỏ thành một mảnh. Quen nhau? …
Ý tứ hàm xúc chính là phải làm loại ‘chuyện đó’ chứ gì?
“Hừ… Con mẹ nó em thật là…”
Người nọ tựa hồ thực buồn bực mà đi tới đi lui dưới lầu, “Em xuống đây, theo
tôi về.”
“Không!” Hắn lại muốn làm cái
gì!
“Em có tin tôi lên tìm em hay
không?”
“Cho dù anh đi lên cũng vậy,
cùng lắm thì làm lớn chuyện, bị ba tôi biết sau này cấm chúng ta gặp nhau.”
“Em! …”
Đây gần như là lần đầu tiên cậu
làm cho Lâm Hi Liệt tức giận như thế, người nọ “bụp” một cái cúp điện thoại.
Cậu có chút lo lắng người nọ thực sự sẽ đi lên, ở ban công nhìn trong chốc lát,
người nọ chỉ là ngồi vào ghế lái, nhưng không có khởi động xe.
Tần Qua nhìn trong chốc lát,
mới yên tâm trở về phòng ngủ, bọn Đàm Tấn còn đang xem phim thực hăng say, Tần
Qua liền nhớ lại lúc im lặng cùng hắn xem tin tức tài chính kinh tế. Tại sao…
Nhìn đến cái gì cũng đều nhớ tới hắn…
Người nọ cũng không gọi điện
thoại lại.
Cậu cảm thấy người nọ hẳn là
rất tức giận, đã không muốn để ý tới cậu.
Có lẽ như vậy cũng tốt… Cậu còn
tưởng rằng, cắt đứt quan hệ với người nọ sẽ thực khó khăn…
Nhưng là, tại sao cảm giác đè
ép trong tim một chút cũng không giảm bớt…
Tần Qua lăn qua lộn lại không
ngủ được, nửa đêm đứng lên đi tiểu đêm, đi qua ban công ma xui quỷ khiến thế
nào mà nhìn ra bên ngoài, xe người nọ vẫn còn đậu ở đó! Người nọ hình như ngồi
trong xe hút thuốc, tay trái để bên ngoài, ánh lửa tàn thuốc ở trong bóng đêm
tối đen phá lệ bắt mắt.
Đã khuya rồi mà hắn còn đang
làm gì! Tần Qua lập tức bị dọa, vội vàng trở về phòng ngủ, trong bóng đêm mò
nửa ngày tìm được điện thoại người nọ đưa, tay có chút phát run mà ấn số.
“Alo.” Âm thanh người nọ rất là
khó chịu.
“Anh… Anh còn ở dưới đó làm gì,
không mau về đi!”
“Em không xuống dưới lại không
cho phép tôi đi lên, tôi chỉ có thể đợi ở chỗ này.”
“Anh mau trở về đi … Buổi tối
bên ngoài rất lạnh…” Đều dưới 0 độ… Mặc dù tức giận nhưng nhìn đến người nọ tự
thương tổn hắn như vậy, trong lòng Tần Qua thủy chung vẫn khó chịu khổ sở.
“Đáp ứng ngày mai đến chỗ tôi,
tôi sẽ đi.”
Lại uy hiếp cậu!
“… Tôi không thể… Anh… Anh mà
cứ như thế, tôi thật sự không có cách nào để làm bạn với anh…”
“Tôi vốn không nghĩ sẽ làm bạn
với em.”
“…”
“Anh muốn em làm bà xã của
anh.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét