Tần Qua nằm ngủ trong lồng ngực
Lâm Hi Liệt bỗng nhiên tỉnh lại.
Đây là lần đầu tiên sau khi làm
tình Lâm Hi Liệt không bế cậu đi tắm rửa, bởi vì hắn bị thương. Tính cụ của hắn
còn để trong cơ thể cậu, bên dưới ẩm ướt một mảng làm cho cậu có chút khó chịu.
Bất quá đây cũng không là gì, cậu không muốn bởi vì chút chuyện này mà đánh
thức nam nhân. Ngày hôm qua hắn so với cậu còn mệt hơn, đi tìm cậu lại bị đánh
còn trúng đạn …
Biệt thự được xây ở trên một
ngọn đồi hướng ra biển, mọi thanh âm yên lặng, chỉ có tiếng sóng từng trận xô
vào bờ, ánh trăng nhu hòa gieo rắc vào phòng, gió biển thổi bay bức màn sa
mỏng, thật không giống nhân gian.
Hôm nay cậu đi với Lâm Hi Liệt,
tuyên bố với cha quyết định của cậu. Cha đồng ý hay không đã không còn quan
trọng, nhưng bên Cố Mộng sẽ ra sao cậu không biết, đối với Đàm Tấn cậu cũng cảm
thấy có lỗi vô cùng. Việc này, để ngày mai rồi nói tiếp. Không có chuyện gì so
với ở cùng người yêu quan trọng hơn.
Tâm tình như vậy trước đây chưa
từng có. Nếu như không gặp được Lâm Hi Liệt, cậu không thể tưởng tượng mình bây
giờ sẽ như thế nào. Kết hôn, sinh con, trải qua cuộc sống bình thản chán nản.
Tần Qua nhẹ nhàng nâng người
dậy, vuốt ve mặt người yêu. Cái mũi cao thẳng, hốc mắt hãm sâu, lông mày anh
tuấn, đôi môi mỏng, trải qua năm tháng phong sương đã mở ra khí chất cuồng ngạo
thô bạo lúc tuổi trẻ không thèm che dấu, đàn ông trưởng thành nội liễm lại đạm
bạc. Tuy rằng mặt vì bị đánh có chút sưng, nhưng cậu vẫn là cảm thấy nhìn hoài
không chán. Mọi người đều nói, người môi mỏng tàn nhẫn vô tình, cậu lại không
cảm thấy vậy… Tuy rằng cái miệng này khi mở ra thường nói những lời hạ lưu và
mệnh lệnh độc đoán, nhưng cậu cũng đã bắt đầu quen dần, đó là phong cách của
hắn.
Tần Qua nhìn nhìn, cảm thấy
trong lòng càng ngày càng mềm mại, cuối cùng nhịn không được chậm rãi cúi đầu
xuống nhắm mắt lại, nhẹ nhàng điểm lên môi nam nhân một cái.
Môi hắn … luôn lành lạnh
như vậy… À… Ngoại trừ lúc làm cái chuyện kia…
Bỗng nhiên một cái gì đó ấm áp
ướt át linh hoạt duỗi vào trong miệng cậu, Tần Qua cả kinh, vừa muốn đứng dậy
đã bị Lâm Hi Liệt kiềm lại. Lưỡi hắn ở trong miệng cậu trở mình quấy, đuổi cái
lưỡi cậu không chỗ tránh được, cuối cùng bị hắn cuốn lấy mút vào.
Kỹ thuật hôn của Lâm Hi Liệt
thật sự rất cao siêu, Tần Qua bị hôn đến xụi lơ vô lực, lúc được nam nhân buông
ra chỉ có thể nằm trong ngực hắn thở.
“Hơn nửa đêm còn làm gì đó?
Hửm?” Lâm Hi Liệt xoa xoa tóc cậu, ánh mắt dịu dàng như ánh trăng.^^
“Không… Không có…”
Lâm Hi Liệt bắt được tay cậu
đặt lên môi hôn: “Nửa đêm hôn trộm ông xã, bị anh bắt được còn không chịu
nhận?”
“…” Tần Qua xấu hổ muốn chết,
lần đầu tiên trộm hôn lại bị tóm được. Cậu nào biết được rằng lúc cậu tỉnh Lâm
Hi Liệt cũng đã thức dậy luôn rồi, chỉ là giả bộ ngủ. (theo tớ biết thì anh nào cũng
là cá heo hết, để một mắt canh ngừi iu =)))
“Ưm… Xem ra anh xem thường em …
Thì ra em thường xuyên lén lút làm loại chuyện này. Có từng nghĩ đến anh rồi
thủ dâm không? Hửm?”
“Anh nói bậy cái gì vậy…” Tần
Qua nổi nóng, muốn rút tay về lại bị Lâm Hi Liệt nắm lại.”Em sao có thể làm cái
chuyện như vậy! …”
“Có gì mà không thể. Lúc em còn
đi du học, anh thì thường xuyên vừa nhớ em vừa thủ dâm.”
“Gạt người…” Nam nhân lại bắt
đầu hạ lưu…
“Không gạt em đâu. Nhớ tiếng
rên rỉ thét chói tai của em, tưởng tượng bộ dáng em một bên tự mình sờ một bên
thủ dâm, miệng còn kêu ‘Ông xã làm chết em’…”
“Anh không được nói nữa!…” Tần
Qua xấu hổ giận dữ không thể làm gì được, cảm thấy kinh sợ vật lớn trong cơ thể
lại có dấu hiệu thức tỉnh.
Nam nhân hạ lưu mà chọc chọc
cậu: “Thấy không, anh đâu có nói láo?”
“Đê tiện… Vô sỉ…”
Nam nhân phì cười, lồng ngực
rung lên theo.”Được, không nói không nói.” Người yêu bé nhỏ da mặt mỏng chỉ đùa
một chút đã xấu hổ, hắn thì lại đặc biệt thích trêu chọc.
Tần Qua biết nam nhân nói những
lời này đều là nói đùa. Tính dục nam nhân thịnh vượng như vậy ( ít nhất ở trước
mặt cậu là vậy ), một tuần không làm tình cậu cũng khó có thể tưởng tượng, sẽ
không phải mỗi lần dục vọng đến đều tự mình giải quyết chứ? Người muốn lên
giường với hắn nhiều như vậy, tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng cậu biết, nam
nhân hơn phân nửa sẽ cùng người khác… Chuyện này, ở trong lòng cậu vẫn là một
khúc mắc. Cậu thừa nhận, cậu có tình cảm sạch sẽ.
Tần Qua do dự một chút, vẫn mở
miệng hỏi: “Lâm Hi Liệt… Em hỏi anh một vấn đề, anh phải thành thật trả lời
em…”
“Ừm? …”
“Anh có… Có… từng làm với người
khác hay không? …”
Nam nhân chính khẽ vuốt tóc
cậu: “Sao lại hỏi cái này?”
“Chỉ là… Chỉ là muốn biết…” Tay
Tần Qua run nhè nhẹ.
Cậu thật sự một chút lòng tin
cũng không có.
Nếu nam nhân nói có, cậu phải
làm sao thuyết phục mình đây? …
“Anh nói không có, em nhất định
sẽ không tin phải không.”
“…” Này xem như… Thừa nhận sao…
“Lúc dục vọng dâng lên, sẽ áp
chế trước một chút. Nếu như là thời gian lâu không phát tiết, sẽ đi tìm người
khẩu giao. Nhưng anh không có ôm người khác. Chính là như vậy.”
“… Chỉ… Cái kia…thôi sao?”
“Ừm. Chỉ có khẩu giao.”
Tần Qua bỗng nhiên an tâm.
Lâm Hi Liệt luôn luôn không lừa
cậu, chuyện gì có thì nói có, không có sẽ nói không.
Chỉ là khẩu giao, cậu đã cảm
thấy rất tốt. Lấy thân phận địa vị của nam nhân, còn cố gắng vì cậu “Giữ mình”.
Cậu cảm thấy như vậy như vậy đủ rồi, cậu không có lòng tham như vậy. Tuy rằng
trong lòng vẫn là có khúc mắc nho nhỏ, cậu không muốn thừa nhận.
“Có phải bởi vì như vậy… Cho
nên anh thường xuyên cho em… cho em…”
“Ừm. Có một chút.”
“…”
“Hiện tại em đã trở về, vậy thì
chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.”
“? …”
“Sau này anh chỉ làm với em”
Lâm Hi Liệt siết chặt hai cánh tay, “Có thể em sẽ tương đối mệt.”
“…” Tần Qua gắt gao quay lại ôm
lấy nam nhân, dán mặt lên lồng ngực ấm áp rộng lớn của hắn.”Mệt một chút… Không
sao…”
Lâm Hi Liệt cười khẽ: “Hiện tại
thì nói như thế, sau này xin anh nói ‘Không muốn nữa’, anh sẽ không để ý đâu.”
Tần Qua đập Lâm Hi Liệt một
cái, hắn lại cười lớn một trận.
“Cũng đã mệt mỏi một ngày rồi,
mau ngủ đi, đừng suy nghĩ lung tung.”
“Hmm…”
Ở trong âu yếm mềm nhẹ của
người yêu, Tần Qua chậm rãi đi ngủ.
Cậu bị chứng mất ngủ, lại không
trị mà khỏi bệnh như thế.
Đi một vòng, cậu vẫn là về tới
trong lồng ngực nam nhân.
Trước kia cậu có xem qua một ít
lời khuyên trong tình yêu, đừng yêu quá sâu, như gần như xa là được, như vậy
đối phương sẽ vẫn muốn theo đuổi, bởi vì tính người vốn mau chán. Cậu cũng muốn
thử trên người Lâm Hi Liệt một lần, nhưng mà vừa thấy hắn lời khuyên gì đó đều
quên hết. Có khi cậu cũng cảm thấy, yêu nam nhân như vậy có phải quá nguy hiểm
hay không, rất không có tự tôn, nhưng sự thật là hắn chỉ nói vài ba câu tán
tỉnh buồn nôn, thì cả người cậu đều mềm ra, trái tim giống như say ma túy, đầu
óc hoàn toàn không thể tỉnh táo.
Quên đi quên đi… Mấy chuyện
phức tạp đó, cậu cũng lo lắng không đến.
Nếu có một ngày, Lâm Hi Liệt
không còn thích cậu …Vậy…Vậy đến lúc đó rồi nói tiếp…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét