Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

Ái hậu dư sinh Chương 37



Tần Qua cho là mình nghe lầm.

“Đưa vòi sen cho anh, em ra ngoài đi.” Thanh âm trầm thấp của nam nhân vang lên.

Tần Qua thẳng lưng dậy, thấy sắc mặt nam nhân không tốt, lông mày nhíu lại, hai tay cũng nắm chặt thành quyền, gân xanh trên cánh tay phải đều nổi lên, tựa như đang ngấm ngầm chịu đựng tức giận.

Tần Qua có chút bất an, muốn hỏi nam nhân xảy ra chuyện gì, lại cảm thấy nam nhân đã sắp phát hỏa, mình vẫn là không nên ngỗ nghịch ý nam nhân, liền đem vòi hoa sen giao cho hắn, mở cửa đi ra ngoài.

Nam nhân… Rốt cuộc tại sao lại tức giận?


Tần Qua nhớ rõ khi nam nhân ở trên xe còn đùa giỡn cậu, khi đó tâm tình nhất định cũng không tệ lắm. Sau khi về nhà sắc mặt cũng bình thường… Cũng chỉ  có vừa rồi… Chẳng lẽ là mình cự tuyệt làm cho hắn tức giận?! Vốn nam nhân đêm nay đã nói muốn bồi thường phần thiếu nợ, hiện tại lại bởi vì bị thương mà không tiện, trong lòng nam nhân nhất định rất khó chịu… Đều nói người bệnh là lớn nhất, mình lại còn mạnh mẽ cự tuyệt nam nhân… Xem ra hắn là vì vậy mà tức giận…

Nhưng… Nhưng mà… Cậu thật sự không muốn… Nói tiếp, vạn nhất đang lúc tình cảm mãnh liệt, nam nhân lại không cẩn thận đụng đến tay trái thì phải làm sao? Nếu muốn thỏa mãn nguyện vọng nam nhân , vừa muốn làm cho nam nhân ít di chuyển, sẽ… Sẽ là chính cậu chủ động ngồi lên đi… Không… Này… Này rất quá … Cậu làm không được…

Tần Qua vội nhắm mắt lắc đầu.

Cậu không muốn nam nhân tức giận… Nhưng cũng không muốn… Vậy rốt cuộc phải làm sao đây?

Tần Qua ngồi ở mép giường do dự , nghĩ đến tay trái nam nhân đeo băng vải, nuốt nướt bọt hạ quyết tâm.

Thời điểm Lâm Hi Liệt từ phòng tắm đi ra thì thấy Tần Qua choàng áo sơ mi rộng thùng thình của hắn cúi đầu đứng ở mép giường.

Lâm Hi Liệt vừa dùng khăn tắm lau tóc, vừa đến gần ngồi trên giường: “Em đổi lại áo này làm gì? Không phải có mua áo ngủ cho em rồi sao?”

Tần Qua không trả lời, chỉ nói: “Em… Em giúp anh lau.”

Nói rồi tiến lên tiếp nhận khăn tắm, ở trên đầu nam nhân xoa đến xoa đi đến khi nam nhân nói “Được rồi”, mới dừng lại, vào phòng tắm treo khăn tắm lên.

Tần Qua nhìn nhìn gương, mặt mình đã thực đỏ, nghĩ đến lát nữa mà phải làm cái loại việc kia, tim lại đập thịch thịch.

Cậu lấy lại bình tĩnh, lại hít sâu vài mới chậm rãi mở cửa phòng tắm.

Nam nhân như thường ngày ngồi ở đầu giường, lấy remote ấn đến ấn đi. Hình như tin tức tài chính kinh tế buổi chiều còn chưa bắt đầu.

Tần Qua cố lấy dũng khí đi qua ấn cái nút phía dưới  TV, TV “opp” mà một tiếng tắt đi.

Lâm Hi Liệt nhíu mày: “Em làm gì vậy?”

Tần Qua chậm rãi đến gần, bò lên giường, tách ra chân thật cẩn thận mà ngồi lên người nam nhân, run run hạ thấp người xuống, lại run rẩy dâng môi lên môi nam nhân.

Mí mắt Lâm Hi Liệt không dấu vết giật giật, lập tức đảo khách thành chủ mà hung hăng mút vào đôi môi ấm áp ướt át của người yêu, đem từng cái răng trong khoang miệng mà lướt qua một lần.

Vừa chấm dứt hôn môi, thấy cục cưng một bên run rẩy một bên thở dốc, tay phải Lâm Hi Liệt hung hăng vuốt ve cái mông trần trụi quang loả của cậu, nói: “Quang minh chính đại mà câu dẫn anh? Hửm? Quần cũng không mang? Vừa nãy là ai ở trong phòng tắm nói không muốn không muốn?”

Tần Qua nhắm mắt lắc đầu.

Chỉ làm phần dạo đầu cậu đã hối hận . Nam nhân giống như dã thú vậy, cậu căn bản không thể thỏa mãn …

Cậu giãy giụa ra, lại bị nam nhân bóp thắt lưng đè lại: “Tiếp tục đi, di chuyển nào.”

Ngón tay dài nhỏ của nam nhân nóng lên trượt vào khe mông, có chút giống như vô tình mà chạm vào bí chỗ của Tần Qua, làm cậu sợ run một trận. Thẹn thùng, hối hận cùng sợ hãi đồng loạt dâng lên, Tần Qua đâm lao phải theo lao, nhưng lại không có năng lực chủ động uy no nam nhân, lại không muốn hắn giận, nhịn không được nức nở lên.

Lâm Hi Liệt thở dài: “Đêm nay em sao vậy?” Chủ động ngồi lên người hắn thật sự là hành động dị thường.

“Thực xin lỗi… Em… Em không muốn anh tức giận…”

Nam nhân xoa xoa mái tóc mềm mại của Tần Qua: “Anh tức giận lúc nào?”

“Ở… Ở trong phòng tắm  … Anh… Anh kêu em ra ngoài…”

Lâm Hi Liệt tựa hồ hiểu được chuyện gì rồi : “Em nghĩ rằng anh tức giận?”

“Ưm…”

Nam nhân bật cười: “Em thật ngốc. Khi đó là anh bị em trêu chọc đến không xong, muốn tự giải quyết một chút. Em không muốn làm, anh chỉ có thể tự mình động thủ, đương nhiên sẽ kêu em ra ngoài, bằng không để em nhìn anh thủ d*m à?”

“…” Tần Qua trừng to mắt nhìn nam nhân: giằng co nửa ngày, thì ra là cậu hiểu lầm còn tự đưa mình tới hoàn cảnh như vậy …

Nam nhân bỗng nhiên cười cười: “Hiện tại nếu em đã tự ngồi lên đây nghĩa là có lòng rồi thì ‘Làm’ luôn đi.” Dứt lời đâm đâm Tần Qua.

“A! …”

Cảm thấy kinh sợ lưỡi dao lớn của nam nhân đã trướng lên cứng rắn, dần dần nóng lên, chỉ cách một lớp áo tắm mỏng manh  như là lúc nào cũng có thể tiến vào, mặt Tần Qua nguyên bản đã hồng đỏ nay lập tức muốn nhỏ máu.

“Không… Anh vẫn nên nghỉ ngơi đi…”

“Em trêu chọc anh ‘lên’ rồi lại mặc kệ anh, lại muốn cho anh đi phòng tắm thủ d*m à?”

“… Không… Em không phải…” Tần Qua vừa thẹn vừa vội.

“Không muốn? Vậy cho em một lựa chọn: khẩu giao cho anh. Như vậy em sẽ không đau, sau khi xong việc cũng không cần tắm rửa.”

Thấy người yêu ngạc nhiên trợn to mắt: “Khẩu? Miệng?” Lâm Hi Liệt cúi người ghé vào lỗ tai cậu thấp giọng nói: “Khẩu giao chính là…”

Lập tức ngay cả lỗ tai Tần Qua cũng hồng thấu : “Không! Không muốn!”

“Thế này cũng không muốn, thế kia cũng không muốn, vậy rốt cuộc em muốn thế nào? Em cũng không thể đã khơi lửa mà không phụ trách dập a.”

Cậu không nói lại nam nhân, mình lại đuối lý, đành phải xin khoan dung: “Ư… Lâm Hi Liệt… Tha em đi…”

Thấy người yêu đã thật sự xấu hổ lúng túng đến đầu cũng không nâng dậy, lúc này Lâm Hi Liệt mới cảm thấy vừa lòng , “Được rồi. Hôm nay coi như xong, vậy em thiếu hai khoản nợ .”

“…” Lại… Lại nhiều thêm một phần…

“Còn nữa, em gọi một tiếng Ông xã.”

“…” Lại nữa! Cậu mới tự hứa tuyệt đối không thỏa hiệp!

“Anh đếm một hai ba, đếm tới ba thoả thuận hủy bỏ.”

“Không! Không…” Tần Qua do dự một lúc lâu, vẫn là yếu ớt như muỗi kêu mà gọi một tiếng: “Ông xã…”

“Ừm.” Nam nhân hôn hôn trán của cậu.”Em ngủ trước đi, anh chờ một lát để xem tin tức tài chính kinh tế .” Đến nỗi cái nơi kia… Cũng chỉ có thể nhịn một chút. Vừa mới ra một lần, nhịn một chút hẳn là có thể bình phục. Bất quá bộ dáng người yêu nhà mình vất vả chăm chỉ vì mình mà tắm rửa kì cọ, thật sự là… Rất hiền lành, rất chọc người… Mẹ nó mình tự nhiên tốt bụng như thế bỏ qua cho cục cưng, thật sự là… Đầu bị cửa kẹp rồi… Quên đi quên đi, lần sau nhất định phải đòi lại một lựơt, làm cho cưng giường cũng không xuống được.

Tần Qua rụt rè chui vào chăn, nhớ tới đêm nay nhìn qua AV ở kí túc xá, nhịn không được hỏi: “Lâm Hi Liệt… Anh xem AV rồi sao?”

“Xem rồi. Hỏi cái này làm gì?”

“Đàn ông… Đều thích làm với phụ nữ sao?”

Lâm Hi Liệt cảm thấy hai vấn đề này thật khó xử, qua loa đáp: “Đại đa số đàn ông thì như vậy, nhưng cũng có đàn ông thích làm với đàn ông .”

“Vậy… Vậy còn anh?”

“Không có thích hay không, chỉ là phương thức phát tiết dục vọng mà thôi.”

“…” Trong lòng Tần Qua có chút không hiểu mà thương tâm thất vọng, kéo chăn cao một chút, nhắm hai mắt lại.  

Chương 38

Coi như… Coi như cái gì cũng không nghe thấy…
Tuy rằng Tần Qua tự khuyên mình như vậy nhưng trong lòng lại nhịn không được nghĩ đến. Nam nhân nói vậy là có ý gì? Ý là ở cùng cậu cũng chỉ là phát tiết dục vọng thôi sao? Vậy nam nhân ra ngoài tìm gái không phải cũng được sao? Tại sao muốn tìm cậu? …
Trong đầu Tần Qua đủ các loại suy nghĩ đang bốc lên, bỗng nhiên bên tai lại vang lên thanh âm: “Anh chỉ thích làm với em.”
“Sao?”
Tần Qua mở mắt ra, thấy nam nhân vẫn chăm chú nhìn cậu.
“Trước kia anh có rất nhiều tình một đêm, nhưng đó chẳng qua chỉ là cách thức phát tiết dục vọng mà thôi.”
“…” Tuy rằng đã biết nhưng nghe được chính miệng nam nhân thừa nhận trước kia đã làm cùng rất nhiều người, trong lòng Tần Qua vẫn nhịn không được có chút ghen tuông không hiểu nảy lên.
“Hiện tại anh chỉ thích làm với em, cũng chỉ làm với em. Với em, là đàn ông hay phụ nữ không phải vấn đề, em có hiểu không?”
“…” Tần Qua có ngốc cũng biết nam nhân đang nói cái gì. Câu hỏi của nam nhân cậu không biết nên trả lời làm sao, đành phải kéo chăn lên cao một chút, nhắm mắt lại: “Em… Em muốn đi ngủ…”
Biết cục cưng gặp loại tình huống này thì sẽ biến thành đà điểu, Lâm Hi Liệt cũng không nói ra, mặc cậu giả bộ ngủ. Chỉ là tắt đèn, đưa tay ôm cục cưng qua, để cậu nằm nghiêng về mình, chậm rãi vuốt ve cái trán cậu, đẩy những sợi tóc lòa xòa trên trán ra.
Cái trán Tần Qua rất đẹp, lông mi thanh mảnh nhưng không nữ tính, còn có tóc mái. Bất quá tóc mái cũng không tồi, nhìn qua thanh thuần đáng yêu.
Thanh thuần đáng yêu? Đây không phải là từ hình dung con gái sao? Lâm Hi Liệt cười cười trong lòng. Nhưng người yêu nhà mình so với con gái còn muốn đáng yêu hơn. Hơn nữa, tuy rằng bề ngoài Tần Qua thoạt nhìn yếu đuối nhưng trên thực tế cũng không phải như thế. Trong cuộc đời ngắn ngủi trước đây của hắn, gặp qua rất nhiều người nghe nói hắn là con riêng của đại ca xã hội đen liền vội tránh xa hoặc là nhanh chạy tới nịnh bợ, nhưng Tần Qua thì không phải như vậy. Từ đầu đến cuối, Tần Qua đều không hề thêm mấy từ “xã hội đen ” để hình dung hắn. Tần Qua chỉ cùng một người tên là Lâm Hi Liệt cô độc từ nhỏ đến lớn kết thân, chỉ yêu nhau, mà thôi. Còn việc hắn là con ai, có thân phận bối cảnh gì, cậu chưa bao giờ để ý đến.
Chuyện tối hôm nay, chỉ sợ là không phải kẻ thù tập kích đơn giản như vậy. Trước kia còn bị nguyên lão xúi giục khiến cho mấy quận tranh đấu, hiện tại địa vị của hắn ở Lâm gia như mặt trời ban trưa, ngay cả nhóm nguyên lão cũng im miệng không nói, người có chút đầu óc cũng sẽ không chọn cái thời điểm thế cục hỗn loạn này mà gây sự. Trừ phi… Là có người thấy tình thế không ổn, đợi không kịp muốn hành động.
Bà ta đang tính toán cái gì, hắn còn không rõ sao? Bất quá chuyện lần này không gây ảnh hưởng lớn nên không thể lật mặt ả, hừ. Hiện tại về phương diện tài chính, Long Đằng phát triển không ngừng, vị trí ông trùm giới giải trí chắc chắn sẽ thuộc về tay hắn, đến lúc đó sẽ ra tay quét sạch bà ta cùng thế lực của mụ.
Nụ cười của nữ phát thanh viên trong tin tức tài chính kinh tế cũng đã sắp cứng lại mà vẫn tiếp tục dùng giọng khí thông báo tin tức, thanh âm của cô gái thật sự rất chói tai, mặt cũng trang điểm rất đậm khi cười rộ lên hai má đều mất tự nhiên, ngày mai nói giám đốc đài đổi nhân sự thôi, đỡ phải mỗi ngày sáng chưa chiều tối đều nghe, phát ngán.
Lâm Hi Liệt tắt đi TV, quay đầu thì thấy Tần Qua đã ngủ rồi, hô hấp ngân nga mà đều đều, thân thể hơi hơi phập phồng. Hắn cởi áo choàng tắm, cúi người hôn hôn trán Tần Qua, trượt vào ổ chăn, muốn ôm cục cưng vào trong ngực, đáng tiếc tay trái vô cùng bất tiện, đành phải bất đắc dĩ từ bỏ.
Đại khái là do đánh nhau tiêu hao tinh lực, bệnh nhân lại đặc biệt cần nghỉ ngơi, Lâm Hi Liệt ngoại lệ mà không dậy sớm. Lúc mở mắt đã là bảy giờ.
Tần Qua đứng ở bên giường, trong tay bưng một chén cháo nóng hôi hổi. Thấy hắn tỉnh lại, lập tức tươi cười, ngồi ở bên giường nói: “Anh dậy rồi? Cảm thấy thế nào?”
Lâm Hi Liệt chống tay phải ngồi dậy: “Em dậy mấy giờ?”
“Sáu rưỡi ~ “
“Anh không nghe thấy đồng hồ kêu.”
“Trước lúc ngủ em không ngừng nói với chính mình: sáu rưỡi dậy sáu rưỡi dậy sáu rưỡi dậy, sáu rưỡi thì tự nhiên tỉnh dậy! Thực sự dùng được nha!”
Nhìn biểu tình khờ dại của Tần Qua, Lâm Hi Liệt không khỏi bật cười.”Em đút anh hả?”
“Ừm…”
Tần Qua múc một muỗng cháo, thổi thổi, đưa tới bên miệng Lâm Hi Liệt.
“Anh muốn dùng miệng đút .”
Tần Qua đỏ mặt, đưa muống đến gần miệng Lâm Hi Liệt, “Đừng lộn xộn nữa, ăn nhanh lên, bằng không em sẽ đi học đó.”
Lần đầu bị người nói “lộn xộn”, Lâm Hi Liệt cũng không đùa dai nữa, nuốt vào muỗng cháo độ ấm vừa phải nói: “Em làm sao đến trường?”
“Kêu taxi là được rồi.”
“Anh gọi người đưa em đi.” Nói xong liền lấy điện thoại ra nói mấy câu liền sắp xếp ổn thỏa.
Tần Qua cũng không phản đối, từng muỗng từng muỗng mà đút hết cháo, để chén ở đầu giường rồi chạy vào phòng tắm, rất nhanh đã cầm khăn ướt đi ra.
“Không ngờ tiểu thiếu gia thật biết chăm sóc người bệnh nha.”
“Nói hưu nói vượn.”
Tần Qua cũng không để ý lời nói của Lâm Hi Liệt dùng mặt lau cho hắn. Tần Qua dịu dàng đụng vào làm cho Lâm Hi Liệt mới sáng sớm cũng hơi hơi xao động.
“Quần áo ở đâu?”
“Quần lót ở ngăn tủ bên trái.”
Tần Qua lấy ra một cái quần lót màu tối, giống như lần trước nam nhân hầu hạ cậu, nâng lên chân nam nhân giúp hắn xỏ vào, kéo đến đầu gối lại có chút xấu hổ lúng túng mà quay mặt qua chỗ khác, chậm rãi kéo lên. Không biết có phải nam nhân dùng tay giúp đỡ một chút hay không, coi như thuận lợi mà mặc quần lót cho nam nhân.
Nam nhân bỗng nhiên nói: “Không vội , nhanh đi học đi.”
“Vậy…”
“Vú Trương sẽ chuẩn bị.”
“Ah…”
Tần Qua vừa muốn đi lại nghe phía sau còn nói thêm: “Hôn chào buổi sáng đâu?”
“…”
Nghĩ đến “Người bệnh là lớn nhất, người bệnh lớn lớn nhất”, Tần Qua đỏ mặt quay lại, cúi người nhẹ nhàng chạm vào môi nam nhân một chút.
“Em đi đây.”

“Ừ.”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét