Tần Qua
vì cả người đau nhức mà khôi phục ý thức, mới nhớ lại vừa rồi tựa hồ bị ai đó
đánh bất tỉnh.
Đây là
muốn bắt cóc tống tiền sao?
Cậu mở
mắt ra, lại mơ mơ hồ hồ cái gì cũng nhìn không thấy. Trước mắt hình như bị che
một miếng vải đen. May là tay chân đều không bị trói.
Hình như
mình bị đặt trên một cái sofa, phía dưới mông ngồi lên cái đệm mềm mềm.
Nhưng
không gian cũng không lớn, cậu thử duỗi thẳng người ra chân lại đụng phải phía
trước. Cảm giác giống như là… Giống như là bên trong xe hơi.
Cậu cố
gắng mở to hai mắt, nhưng không thể nhìn thấy cái gì.
Bỗng
nhiên phía sau cổ có hơi thở ấm áp lướt qua, Tần Qua lập tức run lên. Tiếp theo
hai cánh tay hữu lực vòng qua thắt lưng cậu ôm cậu lên đùi.
Hơi thở
quen thuộc, lực đạo quen thuộc, Tần Qua thiếu chút nữa thì rớt nước mắt.
Thì ra
thân thể so với ý thức còn nhanh hơn… nhận ra chủ nhân.
Tần Qua
ngẩng đầu cắn chặt môi dưới, sống chết đem nước mắt nghẹn trở về. Không quan
tâm mà muốn từ trên người nam nhân xuống dưới, đưa tay mò cửa xe.
Cánh tay
nam nhân lại giống như gọng thiếc gắt gao kẹp chặt cậu, phía sau cổ cũng bị
quen thuộc mà hôn lên.
Nam nhân
rốt cuộc tính làm cái gì?!
Ăn vụng
bên ngoài bị cậu bắt được một câu cũng không giải thích, còn muốn nhai lại sao?
Thân thể
minh tinh còn không đủ thỏa mãn hắn sao?
Tần Qua
cắn chặt khớp hàm một câu cũng không nói, chỉ muốn chạy ra ngoài, thậm chí
hoảng đến lấy tay đánh đầu nam nhân.
Nam nhân
dùng một tay đã bắt hai tay cậu, đặt tại trước thắt lưng, một bàn tay lật cằm
cậu qua hôn sâu. Tần Qua liều mạng muốn trốn tránh, sức lực nam nhân lớn đến
gần như muốn đem cằm cậu tháo xuống. Bỗng nhiên trong miệng tràn ra vùi vị tanh
mặn, hình như cậu đã cắn đứt môi nam nhân.
Tần Qua
cũng không quan tâm nam nhân có tức giận hay không, chỉ lo ra sức giãy giụa.
Lại như
vô số lần khác, cậu căn bản không phản kháng được nam nhân. Nam nhân đem hai
tay đang giãy dụa lung tung của cậu dùng cà-vạt trói lại, cởi bỏ áo khoác cậu,
cởi sơ mi bên trong, tiếp theo lại cởi quần cùng quần lót của cậu, lại một lần
nữa lột sạch cậu, rồi mới đặt lại chỗ ngồi.
Tần Qua
xấu hổ và giận dữ đến không làm gì được.
Trên đời
sao lại có nam nhân vô sỉ như thế? Chia tay rồi còn muốn đến cường bạo cậu?
Lúc
trước cậu là bị mù hay sao mà lại có thể cùng một người như vậy ở một chỗ?
Nguyên
bản còn muốn để cho nam nhân ở trong lòng cậu lưu một ấn tượng tốt đẹp, nam
nhân lại làm ra loại chuyện này đối với cậu! Dùng vải đen bịt kín mắt cậu, muốn
lừa ai hả? Dù sao hắn cũng không biết xấu hổ! Lừa gạt hay không có gì khác nhau
đâu?
Tần Qua
chưa từng có ý nghĩ muốn chửi người như thế, nhưng vẫn sống chết cố nhẫn.
Một câu
cũng không thể nói với nam nhân vô sỉ này.
Cho dù
là mắng hắn.
Tuy rằng
nhịn được mắng chửi người khác, nhưng khoái cảm một chút cũng không nhịn được.
Nam nhân
một bên ngựa quen đường cũ mà vuốt ve tính khí mềm mại rũ xuống của cậu, một
bên cúi người xuống hôn cổ, hôn ngực cậu.
Tính cụ
không thể khống chế mà sưng cứng lên, giác quan hoàn toàn rời bỏ lý trí.
Cảm thấy
hoảng sợ nam nhân một đường hôn thẳng xuống, cuối cùng môi lại lưu luyến ở chỗ
đó, Tần Qua nghĩ muốn thúc đầu gối ngăn cản nam nhân, lại bị nam nhân đè xuống,
hai chân bị mở ra, rồi tính cụ đã cương bị ngậm vào trong cổ họng ấm áp ướt át.
Tần Qua
không biết nam nhân muốn cái gì, cậu cũng không muốn biết.
Bị nam
nhân ôm qua nhiều lần như thế, thân thể đã bị dạy dỗ đến không còn là của cậu.
Thân thể tê dại không có một chút khí lực, chỉ có thể xụi lơ mặc cho nam nhân
đem tính cụ ngậm trong miệng, lại nhổ ra, lại ngậm vào miệng, còn dùng lưỡi âu
yếm tất cả các nếp gấp bên trên.
Tần Qua
nhiều nhất bị nam nhân dùng tay an ủi đến cao trào, làm sao chịu được kích
thích như vậy. Bàn tay thô ráp ma xát cùng bị khoang miệng ẩm ướt hâm nóng bao
lấy mút vào, cảm giác căn bản không thể so sánh, nam nhân nhẹ nhàng hút một cái
thì cậu cả người run rẩy mà cao trào, toàn bộ tinh dịch bắn vào trong miệng nam
nhân.
Trong
mắt Tần Qua một mảnh ẩm ướt, sống chết cắn răng không tiết ra rên rỉ.
Cậu cũng
hận bản thân không biết xấu hổ như thế.
Tùy tiện
bị nam nhân nựng nựng sờ sờ liền kiên trì không được.
Tần Qua
ra sức muốn ngồi dậy, lại bị thân thể nóng cháy của nam nhân đè xuống.
Nam nhân
tựa hồ đem chất lỏng trong miệng phun ra, khiêu mở đôi môi cậu luồn vào trong,
hương vị tinh dịch dâng lên. Tần Qua muốn một ngụm cắn đứt đầu lưỡi hắn, nam
nhân lại giống như một chút cũng không sợ hãi, cuốn đầu lưỡi cậu mút vào, giống
như thường ngày, lấy đi cả chất lỏng trong khoang miệng cậu.
Ngọt
ngào tựa như mới hôm qua.
Hình ảnh
nam nhân cưng chiều cậu cùng bộ dáng lúc bị bắt gian ở trong đầu Tần Qua khó
phân lần lượt thay đổi, Tần Qua nhắm mắt do dự hồi lâu lại không có cách nào
mạnh mẽ quyết tâm khép lại khớp hàm.
Cậu hận
chính mình vô năng, hận nam nhân phản bội cậu. Hận nhất chính là chuyện cho tới
bây giờ, cậu vẫn không có cách nào mạnh mẽ quyết tâm tổn thương nam nhân dù chỉ
một chút! Là cậu hận không đủ sâu đậm, hay là rất lưu luyến nam nhân lúc trước
vô cùng cưng chiều cậu?
Ngón tay
nam nhân thấm dịch luồn vào trong cơ thể cậu, cậu liều mạng muốn đem ngón tay
nam nhân đuổi ra ngoài cơ thể, nhưng nam nhân lại luồn thêm một ngón tay vào, ở
trên vách thịt bên trong bôi đầy dịch, còn dùng lực căng ra huyệt khẩu.
Tần Qua
thật sự nhịn không được muốn khóc.
Nam nhân
rốt cuộc muốn tổn thương cậu đến mức độ nào mới đủ?…
Ngón tay
lui ra ngoài, tính cụ nóng cháy bừng bừng phấn chấn đâm mạnh tiến vào.
Tần Qua
giống một con cá gần chết trong khoảnh khắc thét lên: “Aaa!… Không!… Không…”
Cuối
cùng không thể chấp nhận thực tế cậu bị nam nhân cường bạo, Tần Qua nhịn không
được khóc lên, nước mắt mãnh liệt tuôn ra, từ khóe mắt trợt xuống, biến mất
trong mái tóc ướt đẫm mồ hôi.
Nam nhân
chỉ hơi hơi ngừng vài giây rồi lại bắt đầu động tác, tách hai chân cậu ra, hơi
hơi rời khỏi lại dã man đâm vào, cả người cậu đều bị đâm đến bay về phía sau,
đầu cũng đụng phải cửa xe. Tay bấu vào vai nam nhân, nơi chạm vào tất cả đều là
mồ hôi.
Lần
trước ở trong xe làm là thẹn thùng lại hạnh phúc, lần này rõ ràng là bị cường
bạo… Số phận thật sự là thần kỳ…
Hóa ra
chuyện đã từng đau đớn lại ngọt ngào, hiện tại lại là thuần túy tra tấn.
Dưới
thân từng đợt khoái cảm không ngừng truyền đến, Tần Qua chỉ cảm thấy trái tim
đã như tro tàn.
Cậu
không nhìn thấy biểu tình của nam nhân.
Nam nhân
hẳn là rất đắc ý phải không. Đùa giỡn cậu đến xoay quanh.
Bây giờ
nghĩ lại, mang miếng vải đen che mắt cũng có chút ưu đãi. Ít nhất cậu không cần
phải nhìn… khuôn mặt làm cậu vừa yêu vừa hận kia nữa.
May mắn,
nam nhân vẫn không nói gì. Nếu nam nhân giống trước kia nói chút lời hạ lưu,
cậu sẽ không chút do dự đánh một đấm vào mặt hắn.
Bỗng
nhiên nam nhân lật Tần Qua lại, cậu giống như thú con nằm úp sấp, mặc cho nam
nhân từ phía sau tiến vào độ sâu chưa từng có, giống như hai cái túi túi cũng
phải chen vào.
Có lẽ là
bởi vì thật lâu đã không cùng nam nhân làm, Tần Qua cảm thấy nam nhân hôm nay
sức lực lớn đến dọa người. Thân thể va chạm phát ra tiếng nước dính nhớp dâm
mỹ, trong xe kín mít tràn đầy hương vị tinh dịch. Cậu quả thực sắp hít thở
không thông.
Nam nhân
lại điên cuồng mà hôn lưng cậu. Từ cổ,
đến xương sống, đến xương con bướm, dùng đầu lưỡi liếm qua, lại mút vào. Mồ hôi
nam nhân nhỏ xuống người cậu, cậu đều cảm thấy được.
Lấy ra
xuyên vào đủ rồi thì ra ngoài đi, còn muốn hôn môi vô ích này làm gì. Chỉ là
tiền diễn giảm bớt thống khổ mà thôi.
Nam nhân
duy trì tư thế này không biết đâm bao lâu, gần như làm cho cậu sinh ra ảo giác
“Nam nhân gần đây không thường làm tình sao”. Phía sau Tần Qua bị ma xát đến
gần như mất cảm giác , phía trước cũng bị nam nhân xoa nắn bắn nhiều lần, hai
điểm trước ngực cũng bị bóp đến vừa hồng lại vừa sưng.
Nam nhân
sẽ không đem mình làm chết ở chỗ này chứ?
Mọi
người học xong tự học buổi tối sẽ phát hiện trên đường đến ký túc xá nằm một
khối thi thể trần trụi dính đầy tinh dịch. Qua điều tra thì ra là con trai út
Tần gia.
Giật tít
như vậy có thể có hiệu quả làm người nghe kinh sợ không?
Tần Qua
nhắm chặt mắt chảy ra nước mắt, bỗng nhiên lại bị nam nhân lật qua, ôm ở trên
người đâm lên.
Trong
thoáng chốc nhớ tới, đây hình như là tư thế nam nhân thích dùng nhất.
Vì khắc
chế rên rỉ, Tần Qua cắn môi đến chảy máu. Bỗng nhiên nam nhân đem đầu của cậu
ấn lên vai, cậu không chút suy nghĩ thì há miệng cắn vai hắn. Nếm vào là vị
huyết tinh cùng mồ hôi mặn. Giống như làm vậy có thể phát tiết ra hận ý của
cậu.
Nam nhân
lại giống không có việc gì, gắt gao bóp thắt lưng cậu, ở trong cơ thể cậu khiêu
khích.
Phía
trước Tần Qua bị nam nhân xoa nắn, thân thể cong lên lại bắn một lần nữa. Nam
nhân cũng đi ra, chất lỏng nóng bỏng toàn bộ để lại trong thân thể cậu.
Nước mắt
dọc theo gương mặt chảy xuống. Nam nhân gắt gao ôm, giống như muốn đem cậu khảm
vào thân thể, một bên trầm nặng thở dốc vừa nghiêng mặt dán lên lồng ngực cậu.
Tần Qua cảm thấy ngực bị ép đau quá.
Nam nhân
thở hổn hển trong chốc lát lại khởi động thân thể hôn môi cậu, giống người tham
lam mút vào một chút cốt tủy trong xương heo. Vẫn hôn vẫn hôn, hôn đến môi đều
sưng lên.
Tần Qua
lại bỗng nhiên dâng lên một loại cảm giác không hiểu, giống như đêm nay vô luận
là hôn môi hay làm tình đều mang hơi thở tuyệt vọng.
Cậu mệt
đến không động đậy được chút nào, chỉ muốn tích góp từng tí từng tí khí lực,
chờ nam nhân rời khỏi người cậu thì sẽ mở cửa xe đi ra ngoài.
Bỗng
nhiên ngực chợt lạnh, trên cổ cũng có một chút sức nặng.
Nam nhân
cởi ra trói buộc trên tay cậu, Tần Qua nỗ lực đưa tay lên ngực, đụng đến một
cái dây nhỏ lành lạnh.
Đùi
trong bỗng nhiên có cái gì ẩm ướt nong nóng chà sát, hình như là nam nhân đang
dùng khăn lau cơ thể cho cậu.
Nam nhân
lau toàn thân cậu một lần, lại thay cậu mặc lại quần áo.
Toàn
thân Tần Qua vẫn đang mệt mỏi, di chuyển một đầu ngón tay cũng run rẩy.
Nhưng là
cậu không muốn ở cùng với nam nhân thêm một giây một phút nào nữa.
Mặc dù
không còn chút sức lực nào, Tần Qua vẫn ngồi dầy lần mò mở cửa xe, mới vừa bước
ra một bước, thì chân đã run rẩy không vững, phía sau cũng thật đau.
Tần Qua
cắn răng xuống xe, lấy ra chiếc nhẫn trên ngực bị quần áo che lại, thậm chí có
độ ấm cơ thể. Cậu gỡ vòng cổ xuống, lại duỗi tay ra sau đầu tháo miếng vải che
đen mắt, ném cả hai vào trong xe, đóng cửa lại.
Chương
62: Tạm biệt
Nam nhân
không giữ cậu lại, cũng không đuổi theo.
Tần Qua
xuống xe mới phát hiện ra xe hắn đậu ở sau ký túc xá.
Cậu khập
khiễng đi đến cửa ký túc xá, nhìn về phía xa xa, tất cả phòng học đều đã tắt
đèn. Thì ra đã qua tự học buổi tối.
Tần Qua
lại lấy điện thoại ra nhìn, đã mười một giờ. Có lẽ cậu hôn mê một lúc lâu.
Cái dạng
này, cậu không dám về nhà. Vào kí túc xá lại sợ kinh động bọn Đàm Tấn.
Tần Qua
nghĩ nghĩ, quyết định tối nay ở ký túc xá.
Cậu mặc
áo mỏng ngồi ở cửa cầu thang một hồi lâu. Gió buổi tối có chút lạnh, bệnh vừa
mới khỏi không biết có thể vì vậy mà tái phát hay không.
Rõ ràng
bị nam nhân kéo vào trong xe cường bạo một lần, Tần Qua thật sự nghĩ sao cũng
không ra.
May là
cậu cũng sắp ra nước ngoài.
Nam nhân
chắc sẽ không vô sỉ đến mức phung phí mấy chục ngàn tiền vé máy bay đến nước Mỹ
làm cậu đâu.
Tần Qua
vùi mặt trong cánh tay, tay áo ướt.
Không
biết ngồi bao lâu cậu mới chậm rãi đứng dậy, khập khiễng lên lầu.
Tiểu
huyệt dường như có chất lỏng chảy xuống, dính vào quần.
Tần Qua
thật vất vả mới đi tới cửa, lấy ra cái chìa khóa mở cửa. Ký túc xá tối thui,
còn có tiếng hít thở cùng tiếng ngáy. Cậu biết là La Chẩn đang ngáy. Đàm Tấn
với cậu đã từng oán giận rất nhiều lần, còn từng giáo dục một khóa về “văn hóa
phòng trọ”.
Tần Qua
bỗng nhiên cảm thấy thời học sinh đã cách mình thật xa.
Trong
khi nhóm hồ bằng cẩu hữu vô tâm vô phế mà sống, cậu lại nhanh chóng đồi bại, vỡ
nát.
Trong
bóng đêm Tần Qua mở tủ quần áo, bên trong vẫn còn quần áo. Từ sau khi xảy ra
chuyện, cha mẹ vẫn luôn bận rộn, cái ký túc xá này cũng đã bị quăng ra sau đầu
từ lâu. Cậu cầm một cái quần lót đi vào phòng tắm, cởi ra quần áo trên người
ném xuống đất, trên quần lót quả nhiên dính dịch trắng.
Vừa nghĩ
tới đó là của nam nhân lưu lại, Tần Qua đã vô lực muốn rơi lệ.
Vừa muốn
vặn mở vòi nước, bỗng nhiên cánh cửa kéo vang lên một tiếng, mở ra.
Tần Qua
còn chưa kịp che dấu thân thể tràn đầy dấu vết của mình, quay đầu lại đã thấy
Đàm Tấn mang biểu tình khiếp sợ che miệng lại.
“Cậu…
Cậu đây là chuyện gì?…”
Gặp Tần
Qua cúi mắt xuống không nói, Đàm Tấn đóng cửa lại tới gần cậu hạ giọng cả giận
nói: “Đây đều là cái gì? Hả?!”
Trên da
thịt ngà voi bình thường trắng nõn, dấu hôn xanh tím nhìn thấy ghê người, từ
ngực kéo dài đến đùi trong. Đàm Tấn phẫn nộ mà bắt lấy cánh tay Tần Qua lật
thân thể cậu lại, trên lưng cũng đều là mảng lớn mảng lớn hồng ngân, đùi trong
còn sót lại trọc dịch màu trắng.
“Cậu nói
cho tôi biết! Đây là cái gì?! Là cái gì?!”
“…”
“Đang
nói chuyện với cậu đó! Có phải cái nam nhân kia hay không? Hắn ép buộc cậu sao?!”
“Cậu
không nên hỏi …”
Hoàn
toàn không phải phản ứng lần đầu tiên bị cường bạo, Đàm Tấn giận dữ, hung hăng
lỗ mãng kéo cánh tay Tần Qua: “Tôi còn tưởng rằng cậu với hắn chỉ chơi trò ôm
ôm hôn hôn, làm một hồi các cậu đã làm đến nước này?! Đầu cậu bị nước vào hả?!
Ngay cả thân thể cũng dâng lên?!” Đàm Tấn nói rồi hung hăng đấm vào vách tường
một đấm.”Tôi muốn gọi điện thoại nói cho chú Tần.”
“Không.”
Tần Qua bắt lấy tay hắn. Thật vất vả mới dàn xếp ổn thoả, cậu không muốn làm
lớn chuyện, để cho cậu an tâm ra nước ngoài thôi là ổn rồi.
“Tôi con
mẹ nó đã sớm nên nhìn thấu bộ mặt thật của hắn, không cho cậu với thằng vô liêm
sỉ đó lui tới! Chia cũng đã chia mà còn…”
Đàm Tấn
đầy một bụng lời muốn mắng chửi, nhưng đối với Tần Qua cúi đầu cụp lông mi, lại
cái gì cũng không phun ra được.
Tần Qua
chậm rãi nói: “Cậu đừng đi tìm hắn… Dù sao tôi cũng sẽ rời khỏi đây… Được
không?”
Đàm Tấn
nổi giận thở hổn hển một hồi lâu, mở cửa phòng tắm ra ngoài, nặng nề đóng sầm cửa
lại.
Hắn
không biết tại sao mình lại tức giận như thế.
Cảm giác
thật giống như là Tần Qua phản bội hắn.
Nhưng
làm sao lại phản bội? Hắn lại không nói ra được.
Thật sự
mà nói, Tần Qua chẳng qua là có người yêu mà không cho hắn biết, mà tên người
yêu kia lại vừa vặn là người mà hắn vẫn luôn tránh xa được bao nhiêu thì tránh,
hoặc là nói khinh thường quen biết – Lâm Hi Liệt.
Đêm nay
thấy được bộ dáng Tần Qua sau khi làm tình làm hắn cực kì khiếp sợ, giống như
trong lòng cuối cùng cũng mơ mơ hồ hồ nứt ra, sáng tỏ. Những chỗ khả nghi nho
nhỏ cũng đột nhiên xâu chuỗi lại với nhau, giống như một tia chớp xẹt qua soi
rõ vạn vật, thông suốt.
Khó
trách lúc trước Tần Qua sẽ hay xấu hổ ánh mắt mang chút sợ hãi, đều là bởi vì…
Bởi vì cái tên vô liêm sỉ kia… Hơn nữa đến bây giờ vẫn còn cố bảo vệ tên đó…
Trong
lòng Đàm Tấn bỗng nhiên chua xót vô cùng.
Người
hắn nâng niu trong lòng lâu như thế, không nỡ tổn thương một chút nào, là bạn
thân từ nhỏ, cứ như vậy bị người khác nhanh chân đến trước. Thẳng đến người ta
bị chơi đùa, chơi đến chán rồi một cước đá văng, hắn mới nhận ra hắn đã ngu
ngốc lâu như thế.
Từ đầu
mình đã vẫn ôm loại tình cảm cấm kỵ này với Tần Qua.
Trách
không được vẫn luôn phản đối cậu lui tới với Lâm Hi Liệt.
Có lẽ
khi đó thì đã phát hiện tên kia chính là tình địch.
Buồn
cười là bản thân vẫn còn ngụy trang là anh em, là bạn bè, ở bên cạnh cậu giống
như ruồi bọ ngày ngày ríu rít, nhiễu qua nhiễu lại.
Thật sự
là… Đã quá muộn.
Đàm Tấn
dựa vào tường nhắm mắt lại, đầy đầu đều là hình ảnh Tần Qua toàn thân trần
truồng vừa rồi.
Xương
quai xanh mảnh khảnh, làn da trắng nõn, dấu hôn hồng hồng đỏ đỏ như là hoa đào
trên tuyết. Lông mi dài nhỏ run nhè nhẹ, làm cho người ta thật muốn đem cậu đặt
dưới thân mà chà đạp.
Không
biết bộ dáng Tần Qua say tình rên rỉ sẽ động lòng người đến mức nào…
Mà tất
cả những thứ đó, đều đã bị nam nhân kia nhìn thấy…
Đàm Tấn
ở ngoài cửa đứng một hồi lâu, mới nghe được cánh cửa “két” một tiếng, Tần Qua
người đầy hơi nước từ bên trong đi ra.
Hắn vội
vàng cầm khăn tắm tiến lên đem Tần Qua bọc lại, lại rót ly nước ấm cho cậu
uống.
Tần Qua
chậm rãi uống xong thì lên giường, vẫn nằm không nhúc nhích. Ngay cả hô hấp
cũng dường như không có.
Đàm Tấn
cào cào đầu, cũng lên giường. Giường hai người vừa vặn là đối diện nhau, Đàm
Tấn nằm trên giường nhìn Tần Qua trong chốc lát mới xoay người chui vào chăn.
Nhịn đã lâu, cuối cùng mới cúi đầu nghẹn ra một câu: “Rốt cuộc cậu thích hắn ở
chỗ nào?”
Đối diện
không trả lời.
Đàm Tấn
lặng yên nhìn trần nhà.
Bên
ngoài có chút ánh đèn không biết từ chỗ nào chiếu vào, trần nhà hiện ra màu lam
nhàn nhạt.
Tần Qua
cũng không phải không nghe được, cậu chỉ là không muốn trả lời.
Cậu
không còn sức lực để nói bất cứ điều gì liên quan đến người nọ nữa.
Như vậy
sẽ giống như vết sẹo lại bị xé mở. Đau đến sắp chết ngất đi.
Cậu hiện
tại chỉ muốn quên đi nam nhân.
Ở trong
yên lặng, Đàm Tấn trợn to mắt mất ngủ nguyên một buổi tối, Tần Qua lại nhắm mắt
“vô tâm vô tư” mà ngủ.
Ba ngày
sau, Tần Qua bước lên chuyến bay đi đến Mỹ.
Hành
trình rất thuận lợi, không có xuất hiện trường hợp cướp xe như Tần cha đã nghĩ,
nhưng từ khi xe Tần gia ra khỏi cửa lớn, phía sau có hai chiếc xe lạ vẫn theo tới
sân bay.
Tần cha
quay đầu nhìn thoáng qua Tần Qua, cậu lại vô cảm giống không biết, ánh mắt đăm
đăm nhìn ngoài cửa sổ.
Con trai
biến thành như vậy, trong lòng Tần cha quả thật có chút áy náy. Lại nói ông vì
chia rẽ đôi trẻ này, cũng coi như đã cống hiến chút “công sức nho nhỏ”.
Ở sân
bay, Tần mẹ khóc đến nước mắt nước mũi đầy mặt, Tần cha cuối cùng cũng buông bỏ
nói xin lỗi với Tần Qua, nhưng cậu chỉ lắc đầu, ôm chia tay cha mẹ với quản gia
rồi vào cửa check-in.
Tần Qua
vào phòng chờ, màn hình TV lớn trên tường đang phát tin tức giải trí: “Được
biết, chế tác mới nhất của Long Đằng “Đêm Ả Rập” đã chính thức tuyên bố đổi nam diễn viên
chính, theo người trong nội bộ đoán là bởi vì mấy ngày trước minh tinh Phạm Hi
Văn có lẽ đã đắc tội một vị cao cấp trong công ty, không chỉ có vai chính bị
đổi, ngay cả album mới cũng bị trì hoãn vô thời hạn, dự là sẽ đóng băng luôn…”
Tần Qua
giống như không nghe thấy, đi đến cửa sổ sát đất, những chiếc máy bay đang bận
rộn lên xuống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét