Nơi phát ra thanh âm là một
người con gái xinh đẹp. Tần Qua đã gặp qua, chính là lần ăn cơm cùng nơi với
Lâm Hi Liệt – người làm cậu hiểu lầm là bạn gái hắn, em gái cùng cha khác mẹ
của Lâm Hi Liệt: Lâm Trinh.
Cô gái mang một áo coat nỉ màu
nâu nhạt cùng một đôi boot đen qua đầu gối, tóc được búi cao lộ ra hai khuyên
tai pha lê. Thời trang, thành thục lại xinh đẹp.
Tần Qua vốn đang nghĩ có nên
chào hỏi hay không đã bị Lâm Hi Liệt cầm tay kéo lại phía sau một chút. Tần Qua
mặc dù có chút khó hiểu, nhưng vẫn ngoan ngoãn mà đem nửa mặt giấu sau lưng nam
nhân.
“Ôi! Giấu cái gì mà giấu, em
cũng đã thấy rồi.”
Cô gái phong tình vạn chủng mà
đi tới, một trận nước hoa nồng đậm lập tức xông vào mũi làm Tần Qua có chút thở
không nổi.
“Cô ở chỗ này làm cái gì?” Lâm
Hi Liệt nhíu mày, giọng nói thật khó chịu.
“Hôm nay không phải là buổi
công chiếu bộ phim đầu tiên anh đầu tư sao, em đương nhiên là đến cổ vũ.”
“Hình như tôi không mời cô.”
“Hô hô”, cô gái kia yêu kiều
cười một tiếng, Tần Qua nghe mà nổi cả da gà, “Xin anh. Bộ phim điện ảnh đầu
tiên của anh trai, em gái đây tự nhiên phải đến tham dự.”
“Nói xong chưa? Xong rồi thì
cút đi.” Cổ vũ con khỉ, đến điều tra mới là thật đi.
“Ha ha, em biết anh nóng lòng
muốn tìm chỗ tâm sự với cục cưng nhà anh, nhưng cũng không nên gấp đến thế chứ.
Chị nói có đúng không, em trai? … Bất quá cậu trai này thoạt nhìn thực ngon
miệng, em cũng tương đối hiểu tại sao anh…”
Cô gái nói xong còn vươn tay
giống như muốn sờ mặt Tần Qua, “Bốp” một cái đã bị Lâm Hi Liệt chặn lại.
“Còn chưa cút?”
Bị mắng hai lần, cô gái kia
cũng không muốn ngang bướng nữa: “Thật là keo kiệt, sờ một cái cũng không cho
nữa.”
Nói xong xoay người, vẫy tay,
lắc lắc mông đi về phía thang máy.
“Shit!” Lâm Hi Liệt thấp giọng
nguyền rủa một tiếng, kéo Tần Qua đi hướng ngược lại.
“Anh sao lại… hung dữ như vậy?”
Tuy rằng Tần Qua đối với cô gái vừa rồi cũng không có ấn tượng tốt , nhưng mà…
Đó là em gái cùng cha khác mẹ …
“Cô ta cũng không phải loại tốt
gì, sau này em gặp cô ta thì tránh đi.”
“Oh…” Sao cậu sẽ có thể gặp cô
ấy được chứ…
Dù sao nam nhân nói cái gì, cậu
nghe là được.
Đi một quãng xa Lâm Hi Liệt mới
buông tay ra, thay đổi từ ôm vai sang ôm thắt lưng Tần Qua, dù sao tay hắn cũng
dài.
Khúc nhạc đệm vừa rồi cũng
không có tạo ảnh hưởng gì tới Tần Qua, đầy đầu óc cậu đều là cái “Sự thật” hù
chết người kia. Việc này nếu truyền ra ngoài, ai có thể tin con riêng của bang
chủ Hồng bang bây giờ là ông chủ của một công ty giải trí… Xã hội đen cùng giới
giải trí có chung một người, quần chúng chắc chắn khó có thể tưởng tượng…
Lâm Hi Liệt mới mười tám tuổi
thôi…
Tần cha ở tuổi này cũng chỉ là
sinh viên cao đẳng. Cho dù là anh hai Tần Văn của cậu, ở tuổi này cũng mới vừa
mới tốt nghiệp trung học, thuận tiện giúp công ty xử lý một chút việc nhỏ thôi.
Hắn rốt cuộc lợi hại đến thế
nào, mới có thể…
“Anh… Anh làm ông chủ bao lâu
rồi?”
“Chắc cũng hơn nửa năm.
“… Vừa đi học vừa xử lý việc
trong công ty?”
“Trừ bỏ những việc quan trọng
cần ra mặt, những cái khác thuê mấy quản lí chuyên nghiệp xử lý.”
“…” Thảo nào… Hắn còn có thời
gian “hướng dẫn”, “học bổ túc ” với cậu…
Tần Qua bỗng nhiên có loại cảm
giác bị đùa giỡn: “Anh… Anh căn bản hoàn toàn không cần đến trường … Cũng… Cũng
không cần học bổ túc gì đó…” Rõ ràng có nhiều tiền như thế…
Lâm Hi Liệt dừng bước lại, nhìn
Tần Qua: “Em thật sự không biết tại sao để em hướng dẫn cho anh học bổ túc?”
Tần Qua có chút kinh ngạc, đến
khi thấy trong mắt nam nhân dấy lên một ngọn lửa dục vọng trần trụi, đầu óc
chậm chạp mới kịp phản ứng.
Chẳng lẽ người nọ… Khi đó đã
đối với cậu…
Nhiệt độ ầm một cái dâng lên
mặt, Tần Qua ấp úng không biết nói cái gì mới tốt, ngập ngừng nửa ngày mới lảng
tránh ánh mắt người nọ, nhẹ nhàng gật gật đầu.
Bộ dáng Tần Qua thẹn thùng trong
mắt Lâm Hi Liệt quả thực phiến tình tới cực điểm. Hắn mạnh mẽ túm lấy Tần Qua,
kéo cậu vài bước vào thang máy. Cánh cửa vừa khép lại, Lâm Hi Liệt đã đặt Tần
Qua lên tường, nâng mặt cậu lên hung hăng mà cắn nuốt.
Bị người nọ ôm hôn, cả người
Tần Qua như nhũn ra, nếu không phải người nọ ôm thắt lưng cậu, cậu cũng đã mềm
nhũn trên mặt đất .
Cậu chưa bao giờ chủ động hôn
môi, mỗi lần đều là người nọ cường thế mà áp lên môi cậu, cái lưỡi linh hoạt ở
trong miệng cậu không ngừng quấy đảo, quấy đến nỗi môi cậu đều không thể khép
lại, nướt bọt thuận khóe môi chảy xuống…
Tay người nọ còn trên mông cậu
mà ác ý vuốt ve nắn bóp, làm cho cả người cậu giống như bị điện giật, nhưng lại
yếu ớt giãy không ra…
Mười mấy năm hoàn toàn không
nhìn ra được đến khi bị người nọ ôm qua, Tần Qua mới nếm được hương vị mây mưa,
cơ thể liền trở nên vô cùng mẫn cảm, người nọ ám chỉ khiêu khích cũng đã có thể
làm cho cả người cậu run rẩy không ngừng… Chính cậu cũng cảm thấy thật thẹn…
Thời điểm hai phiến môi tách
ra, môi Tần Qua vừa hồng vừa sưng còn phiếm ánh nước, lông mi thật dài run rẩy,
trong mắt đều là sương mù, bộ dáng ngây thơ lại thẹn thùng này làm cho Lâm Hi
Liệt quả thực cầm giữ không được, ghé vào lỗ tai cậu đè thấp thanh âm ác ý nói
nhỏ: “Cưng lại câu dẫn anh, đêm nay không cho cưng về nhà.”
Tần Qua vừa thẹn vừa vội: “Anh!
Em không có…” Lão yêu tinh này nói cậu câu dẫn hắn, cậu cho tới bây giờ đều
không có…
Bỗng nhiên “đinh” một tiếng cửa
thang máy mở ra, bên ngoài hành lang đèn điện sáng trưng, một bóng người vọt
vào.
Người nọ còn nằm trên người cậu
không đứng dậy, một bàn tay đặt bên trái cậu mặt ngăn cản tầm mắt, tay phải ôm
thắt lưng cậu, Tần Qua không biết người bên ngoài kia là ai, đẩy người nọ lại
không chút lung lay, gấp đến luống cuống lên.
“Lâm tổng…” Thanh âm người đến
mở đầu nghe thật vui vẻ nhưng đến âm cuối thì lại thấp đi.
“Có chuyện gì.” Lâm Hi Liệt
lạnh lùng nói. Quấy rầy hắn thân mật với người yêu, hắn không nổi bão đã là tốt
lắm rồi. Huống chi hôm nay còn gặp hai chuyện làm hắn khó chịu, shit.
“Từ sáng sớm em đã ở đây chờ
ngài… Lúc đi thảm đỏ với phỏng vấn mở màn cũng không thấy ngài tới…” Người đến
hình như có chút tủi thân.
“Tôi hỏi cậu có chuyện gì.” Tới
hay không liên quan gì đến hắn.
“Em… Em diễn như vậy ngài có
hài lòng không?”
“Vừa lòng. Cậu có thể đi chưa?
Không thấy tôi đang bận rộn sao?”
Lâm Hi Liệt nói chuyện rõ ràng
lãnh khốc không lưu mặt mũi cho ai như thế như thế, làm cho Tần Qua rất kinh
ngạc, trong lòng lại có một chút lo buồn nho nhỏ. Nếu người nọ nói chuyện như
thế với cậu, chỉ cần một câu thôi, cũng có thể làm cho cậu…
“Vậy… Em không quấy rầy ngài
nữa…”
Cái bóng trên mặt đất thu nhỏ
rồi biến mất, Tần Qua nghe tiếng bước chân truyền đến thì biết người tới đã
chạy đi khỏi đây.
“Đó… là ai vậy? …”
“Người lạ thôi.” Lâm Hi Liệt
buông tay đang giam cầm Tần Qua ra, nhưng trên mặt vẫn lộ ra vẻ khó chịu. Càng
không thích chính là cục cưng nhà mình lại đi hỏi thăm tên ruồi bọ vừa rồi kia.
Trong bóng đêm, Tần Qua nhìn
đôi mắt dị sắc của người nọ, không biết lấy đâu ra dũng khí hỏi: “Đó… Đó là
Phạm Hi Văn phải không? …”
“Ừ.” Lâm Hi Liệt nhăn mày gật
đầu.
Trong lòng Tần Qua bỗng nhiên
dâng lên đủ mọi loại tư vị.
Cậu có ngốc cũng nghe ra người
vừa đến có chút tình cảm với Lâm Hi Liệt, vô luận là ái mộ cũng vậy, sùng kính
cũng thế. Diễn viên vốn là ngôi sao của công chúng , nhưng bây giờ lại lại rầm
rầm chạy đến trước mặt người nọ, đợi cả ngày chỉ vì muốn hỏi người nọ một câu
“Em diễn có được không” .
Ngay cả khi cậu chưa từng yêu
đương cũng có thể cảm nhận được đây là loại tâm tình khiêm hạ nhỏ nhoi đến thế
nào.
Nhưng cho dù là vậy, cậu cũng
không hy vọng… Có những người khác mến mộ nam nhân của cậu…
Lúc trước cậu đã không có nghĩ
tới, nam nhân của cậu anh tuấn như thế, vĩ đại như thế, có tiền có thế như thế,
có lẽ sẽ có rất nhiều người muốn trèo lên giường của hắn.
Cậu bình thường như vậy, không
thú vị như vậy, trừ bỏ đọc sách với chơi Piano thì cái gì cũng không biết.
Không đá bóng, không gây sự, chưa từng coi AV, nghe chuyện cười cũng không hiểu
lắm. Nam nhân rốt cuộc thích cậu ở điểm nào? …
Tần Qua nghĩ đến đây, tâm tình
bỗng dưng trùng xuống.
Chương 32
Một loại không khí kỳ quái lan
tràn ra.
Thấy nam nhân nhăn mày chăm chú
nhìn cậu, Tần Qua cũng không dám giương mắt đối diện với hắn, tránh qua người
nọ mà đi ra cửa.”Đi thôi…” Sắp đến mười giờ, đi quá giờ đó cha sẽ sinh nghi.
Tần Qua đang muốn đi nhanh,
bỗng nhiên thân thể bị nhấc bổng lên không, tay người nọ vòng qua thắt lưng giữ
lấy mông cậu ôm vào lòng.
Cậu ngây ngốc sửng sốt một chút
thì mạnh giãy giụa: “Anh… Anh làm cái gì vậy? … Sẽ… Sẽ có người thấy… Để em
xuống…”
Lâm Hi Liệt thoải mái mà ôm cậu
theo cửa sau studio đi ra ngoài.
“Có phải em nghi ngờ anh đi ăn
vụng bên ngoài hay không?” Nam nhân vừa đi vừa nghiêng đầu nhìn cậu
Tần Qua không dám nhìn hắn, chỉ
ôm cổ hắn nhẹ nhàng gật đầu.
“Sao lại không tin anh như thế,
em nói anh nên làm sao trừng phạt em đây?” Lâm Hi Liệt nói xong thì mạnh mẽ
nhéo mông Tần Qua một cái.
Bất thình lình bị đùa giỡn như
thế, Tần Qua lập tức kêu lên: “A! … Anh…” May mà đã đi ra khỏi tòa nhà, được
bóng đêm che lấp, khuôn mặt đỏ gay của cậu cũng không bắt mắt lắm. Nhưng Tần
Qua vẫn cảm thấy ngượng ngùng, chôn mặt ở hõm vai Lâm Hi Liệt, giống như làm
vậy tiếng kêu vừa rồi sẽ không phải do cậu phát ra.
“Em vẫn chưa trả lời anh đâu,
nên làm sao trừng phạt em? Hả?” Lâm Hi Liệt vẫn không buông tha.
“Anh… Anh đừng có vừa ăn cướp
vừa la làng đi…”
“Sao anh lại làm ăn cướp ?
Hửm?”
“Anh cùng… Phạm Hi Văn kia… Rõ
ràng có quan hệ…” Nghe giọng điệu của Phạm Hi Văn kia, giống như hai người đã
quen biết thật lâu, nói không chừng đã sớm… Đã sớm… Cũng chỉ có cậu là không
biết gì…
“Oh… Biết ghen rồi.”
Lâm Hi Liệt mở cửa ghế lái phụ,
khom lưng xuống đặt Tần Qua vào, lại thay cậu cài lại seatbelt mới ngồi vào xe.
“Tên nhóc kia hình như đã lên
giường với đạo diễn, cho nên đạo diễn mới chạy đến đề cử cậu ta với anh. Anh
đối với việc chọn diễn viên cũng không có ý kiến gì, đạo diễn nói tên nhóc này
lúc trước cũng đã diễn qua mấy vai trên truyền hình, có chút tiềm năng, anh nói
tùy vào đạo diễn. Còn bộ dáng như là rất quen thuộc với anh đó là do cậu ta tự
mình bày ra, không hề có chút quan hệ nào với anh.
“…”
Thấy vẻ mặt người yêu do dự,
Lâm Hi Liệt lại kiên nhẫn nói: “Anh có đến trường quay xem vài lần, tên nhóc
kia liền chạy tới như là rất thân quen với anh.”
“Ông xã em rất chung tình,
không tin em sờ thử đi.” Lâm Hi Liệt nói rồi bắt lấy tay Tần Qua che lên vị trí
kia của mình.
Cảm giác vị trí nơi được bàn
tay bao trùm nóng rực một mảnh, thậm chí ngay cả mạch máu nảy lên cũng cảm giác
được, Tần Qua thẹn thùng được không biết làm sao, muốn rút tay về, lại bị người
nọ gắt gao đè lại, thanh âm cũng càng ngày cũng thấp: “Anh buông tay… Buông tay
ra…”
Lâm Hi Liệt thấy Tần Qua thẹn
thùng sắp bốc hơi, mới thả lỏng lực đạo trên tay, xoa mặt người yêu: “Hiện tại
nó chỉ đứng dậy với em, em còn hoài nghi nó ra ngoài ăn vụng, em nói xem em nên
bồi tội thế nào đây?”
“Anh… Anh nói bậy…” Chỉ cần là
nam nhân bình thường, dục vọng đều có thể đứng dậy, sao có thể chỉ đối với ai…
Nhưng là… Tuy rằng biết nam nhân nói lời này chỉ để lừa cậu vui nhưng tâm tình
cậu lại nhịn không được mà tốt lên một ít.
Trước kia có vài sự kiện gây gổ
đánh nhau đổ máu, thầy giáo nghi là người nọ làm, nhưng người nọ chưa bao giờ
thừa nhận, cũng chưa bao giờ giải thích. Hôm nay cậu chỉ nghi ngờ chút xíu như
vậy, người nọ lại giải thích nhiều đến thế, chứng minh… Chứng minh người nọ
thật sự… thật sự rất coi trọng cậu…
Lâm Hi Liệt lại tới gần một
chút, cắn lỗ tai Tần Qua: “Đêm nay em chịu trách nhiệm đút nó ăn no, ha?”
“Không…”
Còn chưa xong đã bị người nọ
nuốt vào trong miệng.
Nam nhân càng nói lời hạ lưu,
Tần Qua lại càng vô lực phản bác, khí lực trên người đều như nước bị tháo đi.
Giờ phút này cậu bị đặt lên
lưng ghế, bị hôn dến không thể động đậy, chỉ nghe thấy tiếng nước tiếp xúc,
trái tim cũng bùm bùm nhảy loạn. Thiếu chút nữa ngạt thở mới được nam nhân
buông ra.
Tần Qua thở hổn hển, nhiệt độ
bên trong xe dường như cũng tăng cao, sương mù ngưng đọng trên kính thủy tinh,
phong cảnh ngoài cửa sổ đều mơ hồ. Tiếng thở của người nọ cũng trầm nặng hơn,
quanh quẩn len lỏi vào lỗ tai cậu, tình sắc đến cực điểm.
Sợ nam nhân muốn tử hình cậu
ngay tại chỗ, Tần Qua dán trên lưng ghế cứng người lại, không dám làm ra một cử
động nào, trong bóng đêm đôi mắt dị sắc của người nọ gắt gao khóa cậu lại, hô
hấp cũng càng ngày càng nặng, tựa như bao vây con mồi, sói càng chạy càng gần.
Vài giây trôi qua tưởng như vô
tận, ý nghĩ muốn chạy trốn trong lòng Tần Qua dâng lên tới cực hạn, cậu mới vừa
run rẩy đưa tay ấn nút mở seatbelt đã bị người nọ ôm eo gần như kéo qua đặt lên
cơ thể hắn, nơi nóng bỏng kia đâm vào đùi trong của cậu. Tần Qua còn không kịp
giãy giụa, đã bị xoay mặt qua mạnh mẽ hôn. Một cái hôn hoàn toàn khác biệt, lần
này nam nhân dường như muốn nghiền cậu ra ăn vào bụng, Tần Qua cảm thấy môi
lưỡi của mình gần như sắp hòa tan, rồi mới bị người nọ hút vào bụng.
Bỗng nhiên cảm thấy trên người
mát lạnh mới phát hiện áo khoác đã bị người nọ cởi ra từ bao giờ. Tay Lâm Hi
Liệt đã luồn vào trong chạy loạn khắp nơi, bàn tay lành lạnh làm cho Tần Qua
không ngừng run rẩy.
“Lâm Hi Liệt… Không cần…” Cậu
biết nam nhân một khi đã làm thì sẽ không dưới mấy tiếng, cậu… Cậu còn phải về
nhà…
Lâm Hi Liệt ngoảnh mặt làm ngơ
mà kéo xuống khóa quần Tần Qua, đưa tay vào cầm mềm mại của cậu.
“Ô ô…” Nơi tiêng tư mẫn cảm bị
người nọ dễ dàng nắm trong tay, vừa vuốt ve vừa xoa nắn, lời cự tuyệt của Tần
Qua chưa nói ra khỏi miệng đã bị rên rỉ đứt quãng thay thế.
Tần Qua giãy dụa lung tung, tay
đánh lên cửa kính xe mới ý thức được đây là bãi đậu xe công cộng, cậu theo phản
xạ mà che miệng lại, lại bị nam nhân kéo ra, lấy cà-vạt trói lại vòng ra sau cổ
hắn.
“Che làm gì? Anh thích nghe em
kêu nhất…”
“Anh! … A! …”
Tần Qua vừa định trách cứ, tay
phải người nọ đã bóp mạnh môỵ cái, cậu hoàn toàn mất đi ngôn ngữ.
Chỉ khi nào đi tắm cậu mới đụng
vào nơi xấu hổ khó mở miệng kia, ngay cả thủ d*m cậu cũng không hề nghĩ ngợi
qua. Hiện tại nơi yếu ớt kia lại bị nam nhân thay đổi các loại thủ pháp nặng
nhẹ tra tấn, khoái cảm giống như roi quất lên người, ngay cả thắt lưng cậu cũng
không thể giữ thẳng, hoàn toàn ngồi phịch trong lòng nam nhân tùy hắn vỗ về
chơi đùa, đầu bị khoái cảm đốt thành đống bột khét, lời lẽ cự tuyệt ban đầu giờ
phút này đã quẳng lên chín từng mây, ngay cả trong miệng cũng thoát ra tiếng
rên rỉ ngọt ngào.
Nam nhân còn chưa tra tấn được
bao lâu Tần Qua đã hoàn toàn chịu không nổi, cái lưng vốn đang cong cũng lập
tức thẳng dậy bật ra sau, toàn bộ tinh dịch đều phun lên áo sơmi của nam nhân.
Nam nhân ác ý quanh quẩn ghé
vào lỗ tai cậu nói nhỏ: “Thật nhanh… có biết không, em như vậy sẽ có biệt danh
là súng bắn sớm?”
Tần Qua căn bản vô lực phản
bác, vẫn ôm cổ Lâm Hi Liệt thở dốc, Lâm Hi Liệt đem áo len của Tần Qua vén đến
ngực vuốt ve, ngón tay như vô tình mà kẹp lấy đầu vú đỏ sẫm. Tần Qua còn đang
chìm đắm trong dư vị cao trào chưa lấy lại tinh thần, đã bị khoái cảm kỳ dị
trước ngực làm cho rên lên.
Cách lần hai người làm tình
trước mới một tuần, Tần Qua làm sao chống đỡ được, cậu căn bản hoàn toàn chưa
làm tốt tâm lí chuẩn bị… Tuy rằng biết người nọ sẽ đòi cậu, nhưng không nghĩ
lại tới nhanh như thế…
Khi ngón tay Lâm Hi Liệt thấm
đẫm tinh dịch duỗi vào cơ thể cậu, Tần Qua cuối cùng nhịn không được nức nở ra
tiếng: “Xin anh… Hôm nay như vậy thôi…”
Lâm Hi Liệt chuyển động ngón
tay một chút: “Đêm nay đừng về.”
“Không được… Không được… Thật
sự… Ô… Thật sự không được… Chúng ta… Chúng ta rõ ràng đâu có …”
“Còn không phải là do em quyến
rũ anh sao.”
“Em… Em không có…”
Thấy cục cưng nhắm mắt lắc đầu
, Lâm Hi Liệt “hừ” một tiếng: “Vậy em tự di chuyển đi, di chuyển đến khi anh
vừa lòng sẽ cho em về.”
Tần Qua lắc đầu.
“Vậy quay về giường anh làm!”
Chết tiệt hắn đã sắp nổ tung rồi mà cục cưng còn muốn giằng co.
“Hức… Lâm Hi Liệt…”
Tần Qua vừa gọi tên nam nhân,
vừa nức nở lắc đầu. Đến khi Lâm Hi Liệt đang muốn hung ác làm cậu, bỗng nhiên
một thứ mềm mại run rẩy vươn đến, khựng lại trong chốc lát như không biết làm
sao, mới lại không thuần thục mà vươn lưỡi, thăm dò vào khoang miệng hắn.
Thấy người yêu rõ ràng muốn cầu
xin mà ngốc ngốc lấy lòng hắn, khối cứng rắn trong lòng Lâm Hi Liệt lập tức bị
bắn chết . Ngậm lưỡi người yêu dịu dàng hôn mút một hồi lâu, mới khàn khàn mà
nói: “Không lay chuyển được em. Vậy làm một lần trên xe đi, một lần thôi.”
Van nài van nài...aaaaaa
Trả lờiXóaỜ thì chắc sẽ 1 lần ....
Trả lờiXóa