Thứ Tư, 9 tháng 12, 2015

Giang hồ đệ nhất mĩ nhân 5

[5]
Trời sáng khí trong, Sở Phi Dương cõng Tiểu Thạch Đầu đang cao hứng phấn chấn đi chợ chơi đùa. Quân Thư Ảnh không muốn xuất môn, một người ở lại trong nhà đọc sách.
Trời đã quá ngọ (trong khoảng từ 11h – 13h), trong viện yên tĩnh hồi lâu cuối cùng truyền đến một ít thanh âm ồn ào. Quân Thư Ảnh buông sách, đứng dậy đi ra cửa nghênh đón. Nhìn đến người tới, khóe miệng hắn ý cười phút chốc biến mất.
” Các ngươi là ai?” Quân Thư Ảnh lạnh lùng hỏi.
Người dẫn đầu ở giữa chính là một cái nữ tử mĩ diễm xinh đẹp, nàng nhẹ nhàng thi lễ, nụ cười ấm áp, tiến thối có độ. Nhưng ánh mắt nàng đánh giá từng chi tiết lại làm cho Quân Thư Ảnh cực độ không vui vẻ.
” Tiểu nữ tử là người quen biết cũ của Sở đại ca.” Chân Thủy Môn chủ tươi cười trả lời.
” Tìm Sở Phi Dương? Hắn hiện tại không ở nhà, chư vị vào trong phòng chờ đi.” Quân Thư Ảnh xoay người muốn mang người tiến vào đại sảnh.

” Ta không tìm hắn.” Phinh Đình Tiên Tử kia lại cười nói, ” Các hạ chính là Quân Thư Ảnh Quân công tử đi?! Kính đã lâu.”
” Ta không biết ngươi.” Quân Thư Ảnh lãnh đạm trả lời.
Phinh Đình Tiên Tử lại tiếp tục nói: ” Quân công tử quả nhiên tuấn tú lịch sự, khó trách Sở đại ca hắn trước kia như vậy thích ngươi.”
Xem ra lai giả bất thiện( người tới không có ý tốt). Quân Thư Ảnh chọn mi nói: ” Sở Phi Dương nợ phong lưu, đi tìm hắn tính đi.”
” Không, hoàn toàn ngược lại.” Phinh Đình Tiên Tử kia che miệng khẽ cười nói: ” Hôm nay tiểu nữ tử là cố ý hướng Quân công tử thỉnh tội.”
Quân Thư Ảnh nguyên bản xoay người muốn đi, Phinh Đình Tiên Tử lại nói: ” Mang Sở đại ca cùng nhau hướng Quân công tử thỉnh tội.” ( nàng đang ăn dưa bở hả ? tỉnh gấp đê)
Quân Thư Ảnh bước chân ngừng lại , xoay người, lại đối diện với khuôn mặt quen thuộc vạn phần vừa lộ ra  .
Phinh Đình Tiên Tử nhẹ nhàng khoác lên cánh tay của Sở Phi Dương, ôn nhu nói: ” Sở đại ca, là ngươi đối hắn nói, hay là ta nói đây.”
Quân Thư Ảnh mặt không chút thay đổi nhìn một màn diễn trước mặt. Sở Phi Dương kia có chút không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn, thần sắc trên mặt phức tạp.
Phinh Đình Tiên Tử lại bắt đầu tự cố tự địa nói về chân tướng sự việc.
” Nguyên bản cái vị ở bên cạnh ngươi, chính là thuộc hạ Hắc Phong của ta.” Phinh Đình Tiên Tử thành khẩn nói, ” Ta nguyên bản chính là làm cho hắn thay thế Sở đại ca chiếu cố Quân công tử vài ngày, thật không ngờ hắn đối Quân công tử thật sự……”
” Đây là có phải nguyên nhân thỉnh tội?!” Quân Thư Ảnh mở miệng nói, ” Cái kia cũng không nhất định là như vậy.”
Phinh Đình Tiên Tử khẽ thở dài: ” Quân công tử, ngươi không thừa nhận cũng không có được. Ta biết Hắc Phong hắn đối với ngươi…… Hắn luôn luôn thành thật ổn trọng, ta không biết hắn hội như thế lớn mật……”
” Ta không biết cái gì Hắc Phong, nếu ngươi nói chính là Sở Phi Dương, vậy hắn đích xác lớn mật, hơn nữa lá gan quá mức lớn .” Quân Thư Ảnh lạnh lùng trả lời.
Phinh Đình Tiên Tử khẽ cười nói: ” Kỳ thật Hắc Phong là người rất tốt, mấy ngày này Quân công tử tổng nên có thể cảm thụ được đi. Thật xin lỗi, ” ánh mắt của nàng khi đó nhiều hơn thương xót một chút, ” Ta cùng Sở đại ca tám tuổi liền nhận thức . Ta chỉ là đoạt lại đồ vật này nọ của ta, ta sẽ không để hắn ra đi một lần nữa.”
Quân Thư Ảnh nhìn về phía Sở Phi Dương kia. Sở Phi Dương nhìn nhìn hắn, lại cúi đầu nhìn nhìn bên cạnh Phinh Đình Tiên y Tử, mở miệng nói: ” Phinh Đình, Quân Thư Ảnh……”
” Dem mặt nạ kia cỡi ra. Ngươi không xứng dùng khuôn mặt đó cùng ta nói chuyện.” Quân Thư Ảnh âm thanh lạnh lùng nói.
” Quân công tử, ta nói , ngươi không muốn thừa nhận cũng không có được.”
Phinh Đình Tiên Tử nói xong, mọi người liền lâm vào lặng yên. Gió thổi qua đình viện, không khí có vẻ có chút vi diệu.
” A, ta mới đi ra ngoài có nửa ngày, còn có khách quý lâm môn a. Thất lễ thất lễ.” một thanh âm đánh vỡ trầm tĩnh này. Tất cả mọi người hướng ngoài cửa nhìn lại, chính mình nhìn thấy Sở Phi Dương xoải bước vào cửa, Tiểu Thạch Đầu hai chân cưỡi ở trên cổ của hắn, cũng hưng phấn mà kêu vài tiếng.
(Anh đã vể, giải quyết cái đống dưa bở này đi chứ)
——————————————–
 10  (kết thúc)
Sở Phi Dương đi đến bên người Quân Thư Ảnh, đem Tiểu Thạch Đầu buông xuống, cười nói: ” môn chủ, từ biệt mấy ngày, biệt lai vô dạng.”
Phinh Đình Tiên Tử cười cười, đang muốn mở miệng, rồi lại đột nhiên dừng lại, nhíu mày nghi hoặc nhìn Sở Phi Dương trước mặt.
Sở Phi Dương cười nói: ” Sao vậy, tại hạ chính là sinh ra ba đầu sáu tay sao, làm cho môn chủ kinh dị như thế.”
” Ngươi…… Ngươi là……” Phinh Đình Tiên Tử đưa tay che lại miệng, đôi mắt trên khuôn mặt đã được điểm trang tinh xảo mở lớn, trong giây lát lại giống nhớ tới cái gì, lùi về phía Sở Phi Dương vẫn ở bên người minh, nhìn về phía hắn nức nở nói: ” ngươi là ai?!”
” Phinh Đình……” người nọ đau lòng nhìn nàng.
” Ngươi đừng bảo ta!” Phinh Đình Tiên Tử nổi giận nói, ” Ngươi…… Ngươi là Hắc Phong?!” thanh âm của nàng kinh nghi bất định, thậm chí mang chút sợ hãi. (tèng téng teng, sân khấu đã chính thức thoái trào rùi)
” Ta là Hắc Phong.” Hắc Phong lại đột nhiên tỉnh táo lại, nhìn thật sâu vào hai mắt của Phinh Đình, ” Mấy ngày qua bồi của ngươi, tất cả đều là ta.”
Phinh Đình Tiên Tử cũng không nghe hắn nói, lại nhìn về phía Sở Phi Dương, cả giận nói: ” Các ngươi gạt ta?! Các ngươi cư nhiên cùng nhau gạt ta?!”
Sở Phi Dương thở dài: ” môn chủ, tự làm bậy, không thể sống.”
” Tự làm bậy?!” Phinh Đình Tiên Tử nước mắt trợt xuống gương mặt, nàng vung tay Hắc Phong đang hướng về phía nàng, nâng lên ống tay áo thô lỗ địa lau đi, khóc ròng nói: ” Ta chờ ngươi mười mấy năm, yêu ngươi mười mấy năm, ngươi cho ta một câu cố gắng mười mấy năm, ngươi hiện giờ cũng chỉ hồi báo cho ta một cái trò lừa gạt cùng một câu tự làm bậy?!”
” Không, ngươi không phải vì ta, ngươi là cho chính ngươi.” Sở Phi Dương nói, ” Ngươi theo đuổi chính là một cái ảo giác, có hay không có ta cũng không có gì khác biệt.” hắn nhìn về phía Hắc Phong, lại nói: ” Vì một cái ảo giác làm thương tổn người quan tâm bên người của mình, đáng giá sao?”
” Ngươi câm mồm!” Phinh Đình Tiên Tử cả giận nói, đưa tay vẫy ra một loạt ám khí, vụt gần sát tới hai gò má Sở Phi Dương, hung hăng cắm vào trong thân cột phía sau hắn.” Ta hận ngươi, ta hận tất các ngươi!” lời còn chưa dứt, người đã nhẹ nhàng bay ra đình viện, thoáng chốc không thấy.
Hắc Phong lo lắng về phía phương hướng kia bước nhanh hai bước, lại xoay người lại, hướng Sở Phi Dương liền ôm quyền, tạ ơn nói: ” Đa tạ Sở đại hiệp vì tại hạ giấu diếm, mấy ngày này ta mới có thể hảo hảo bồi ở bên người nàng. Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, sau này sẽ hồi báo.”
Sở Phi Dương cười đáp lễ, nhìn thân ảnh hắn vội vàng đuổi theo, thở dài: ” Nếu là nhìn không thấu, bồi ở bên người nàng nhiều ngày hơn nữa cũng là uổng công.”
Đợi tất cả người của của Chân Thủy Môn môn đều cất bước đi hết, Quân Thư Ảnh đã không thấy bóng dáng. Sở Phi Dương cười khổ đóng lại cửa viện, liền giãn ra giãn ra thân thể ( nguyên văn : triển thư triển thân thể - xong mọi việc thấy nhẹ nhàng thoải mái đó mà), đi tìm người.
Không bao lâu liền tìm được người rồi. Quân Thư Ảnh đang ngồi ở bên cửa sổ ngẩn người.
Sở Phi Dương đi qua ngồi ở đối diện y, trịnh trọng mở miệng nói: ” ngươi có cái gì muốn hỏi, cứ hỏi đi.”
Quân Thư Ảnh nửa ngày không để ý tới, Sở Phi Dương chỉ kiên nhẫn chờ đợi.
” Ngươi còn có bao nhiêu cái đệ nhất mỹ nhân đệ nhất danh kĩ hồng nhan chưa biết đây?”
Sở Phi Dương sờ sờ cái mũi, ngượng ngùng cười nói: ” đã không có, đã không có.” thiên hạ vốn cũng không có vài cái đệ nhất mỹ nhân đệ nhất danh kĩ, nếu những thứ khác……
Ai, ai không có cái thời trẻ hết sức lông bông mà?!
Quân Thư Ảnh nhìn hắn một cái, lại hỏi: ” ngươi cùng Hắc Phong thời điểm nào đổi trở về?”
Sở Phi Dương cầm tay hắn, cười nói: ” ngươi là đang lo lắng cái gì?” nhìn đến Quân Thư Ảnh không hài lòng nhìn hắn một cái, vội nói: ” rất sớm. Ngươi đại khái căn bản không có gặp qua hắn đi.”
Quân Thư Ảnh nhớ tới dị trạng ngày nào đó của Sở Phi Dương khi mới từ Chân Thủy Môn trở về, cau mày nói: ” không, ta đã thấy.”
” ngươi gặp qua?! Ngươi ở thời điểm nào gặp qua?!”
Quân Thư Ảnh không để ý tới hắn vấn đề, lại hỏi: ” loại sự tình này tại sao phải gạt ta?”
” kỳ thật là Hắc Phong van xin ta vì hắn bảo thủ bí mật. Hắn nghĩ muốn tiếp cận Chân Thủy Môn chủ……”
” Cho nên muốn dùng khuôn mặt của Sở đại hiệp ngươi?! Ngươi thật đúng là người gặp người thích đi.” Quân Thư Ảnh giễu cợt nói.
” Đúng vậy đúng vậy.” Sở Phi Dương vừa cười vừa tới gần, ” cho nên ngươi cần phải hảo hảo giữ ta, đừng cho người khác đoạt đi mất……”

Quân Thư Ảnh cũng cười , ngẩng đầu lên hôn đôi môi đang tới gần kia……

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét