Cửu Tính Thậm Danh Thùy
( nôm na là đặt tên nha )
” Tiểu Thạch Đầu, tới dùng cơm ~”
” Tiểu Thạch Đầu, đến cha tắm rửa cho ngươi ~”
” Tiểu Thạch Đầu, đừng cứ quấn a đa ngươi.”
” Tiểu Thạch Đầu……”
Quân Thư Ảnh dựa trên giường nhỏ, bởi vì có chút nguyên nhân trong đó, công
lực của y lại một lần nữa không thể ngăn cản được mà dần biến mất, cả người đều
hiện ra cái vẻ lười biếng. Vốn định nhắm mắt nghỉ ngơi một hồi, hết lần này tới
lần khác nhắm mắt lại, trong tai đều là thanh âm của Sở Phi Dương gọi Tiểu Thạch
Đầu đến gọi Tiểu Thạch Đầu đi, mà Tiểu Thạch Đầu tinh thần như luôn luôn cao hứng
phấn khởi thanh âm bi bô tức giận đáp lại, làm cho y cảm thấy phiền chịu
không nổi.
Quân Thư Ảnh nghĩ đại khái cũng là có lẽ là phản ứng khi có bầu, nén cơn
nóng nén cơn giận, y không nghĩ sẽ giận chó đánh mèo hai cái một lớn một nhỏ vô
tội kia, chính là nhăn mặt nhăn mày nhắm chặt hai mắt, tận lực xem nhẹ thanh âm
phiền nhiễu y.
Y ở trong lòng hỗn tạp nghĩ tới cái khác, rốt cuộc cũng chậm rãi bình tĩnh
trở lại, thanh âm ở bên ngoài chợt xa chợt gần, lờ mờ bắt đầu lui dần, những thứ
khác đều nghe không rõ , chỉ mơ hồ có thể nhận ra thanh âm của Sở Phi Dương kêu
Tiểu Thạch Đầu.
Đang lúc chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, Quân Thư Ảnh đột nhiên cảm giác sự việc
như vậy có chút không thích hợp.
Tiểu Thạch Đầu nói sao cũng là đứa nhỏ của y cùng Sở Phi Dương, chờ Tiểu Thạch
Đầu trưởng thành, đến lúc công thành danh toại thanh danh hiển hách, đã từng
mang cái loại tên này quả thực chính là sỉ nhục của hắn!
Đã tới giờ cơm, chờ Sở Phi Dương bày bố chu đáo một bàn đồ ăn, ôm Tiểu Thạch
Đầu ngồi vào chỗ của hắn ở bên cạnh bàn, Quân Thư Ảnh mở miệng nói: ” Ta cảm thấy
hẳn là nên cấp Tiểu Thạch Đầu đặt một cái tên .”
” Đặt tên tự?” Sở Phi Dương giật mình một chút, tựa hồ không nghĩ tới Quân
Thư Ảnh hội đột nhiên nhắc tới chuyện này.
” nha nha?!” Tiểu Thạch Đầu chỉ nghe đến Quân Thư Ảnh trong miệng kêu lên”
Tiểu Thạch Đầu” ba chữ, vẻ mặt hưng phấn mà nhìn phía Quân Thư Ảnh, một đôi mắt
to hai má lúm đồng tiền nho nhỏ chợt hiện khiến người nhìn hoa mắt.
” Ngươi không phải muốn cho hắn vẫn kêu là Tiểu Thạch Đầu đi, Sở Tiểu Thạch
Đầu tên này cũng rất khó nghe.” Quân Thư Ảnh ninh mi nói.
” nha…… Ngốc……” Tiểu Thạch Đầu lúc này đây nghe rõ ràng, Quân Thư Ảnh lại gọi
hắn một lần, liền ở trong lòng ngực của Sở Phi Dương không chịu ngồi yên mà đứng
lên, mở hai tay trắng noãn mập mạp, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn Quân Thư Ảnh.
Sở Phi Dương đem Tiểu Thạch Đầu đè xuống lại, đăm chiêu suy nghĩ nhìn Quân
Thư Ảnh, thẳng đến thời điểm Quân Thư Ảnh bị nhìn mà ‘ không hiểu tại sao
được nhìn’ sắp sửa bùng nổ, mới vội gật đầu cười nói: ” hảo, đặt tên tự.”
Quân Thư Ảnh gật gật đầu, bưng lên bát chuẩn bị ăn cơm, đã thấy Sở Phi
Dương vẫn như cũ mỉm cười nhìn hắn, hai đạo ánh mắt nhìn có thể nói là quỷ dị
làm y phát cáu.
” ngươi cười cái gì?” Quân Thư Ảnh không hờn giận nói.
” không có việc gì, ăn cơm, ăn cơm…… Sở Tiểu Thạch Đầu, ngươi cũng ngoan
ngoãn ăn cơm.” Sở Phi Dương cúi mặt đi, đem Tiểu Thạch Đầu trong lòng ngực còn
đang giãy giụa không ngớt ôm lại, khóe mắt khóe miệng ý cười như không có một
chút dấu hiệu nào gọi là tan biến.
Ban đêm Sở Phi Dương đem Tiểu Thạch Đầu phóng tới trong phòng Quân Thư Ảnh,
chính mình đi thư phòng chiến đấu hăng hái đến khuya. Ngày hôm sau, khi Sở Phi
Dương bưng điểm tâm vào trong phòng Quân Thư Ảnh, lại xuất ra một xấp giấy đặt ở
trước mặt Quân Thư Ảnh, cười nói: ” tất cả cái này đều là ta khởi tên, đều là
thành đôi, hai người con trai đều có phần.” vừa nói vừa liếc mắt nhìn cái bụng
hơi nhô ra của Quân Thư Ảnh.
Quân Thư Ảnh gật gật đầu, cầm lên nhìn trái nhìn phải, rút ra một tờ nói: ”
Liền là hai chữ này đi.”
Sở Phi Dương cầm lấy vừa thấy trên giấy viết chính là Kì, Lân hai chữ, gật
đầu cười nói: ” Tiểu Thạch Đầu là ca ca, chữ Kì liền cho hắn đi.”
Vì muốn cho Tiểu Thạch Đầu sớm thích ứng với tên mới, Quân Thư Ảnh kiên trì
lấy” Sở Kì” gọi hắn, Tiểu Thạch Đầu ngoại trừ đang chảy nước miếng cười ngây
ngô nhìn về phía hắn, một chút phản ứng cũng không. Ngược lại nghe được một
chút gì phát âm cùng tảng đá có liên quan, đều muốn mở to hai mắt nhìn người ra
tiếng, miệng a một tiếng, đó là hắn hỏi” có gì sao” theo một phương thức không
đổi. Không quá vài ngày, Quân Thư Ảnh cũng không kiên nhẫn , đành phải chịu
thua không làm gì được.
Sở Phi Dương luôn luôn yên lặng ở bên cạnh nhìn. Cái bộ dáng Quân Thư Ảnh lúc
này làm cho hắn tâm dương khó nhịn, lại nghĩ tình hình thân thể Quân Thư Ảnh hiện
giờ, không thể không đau khổ nhẫn nại.
Buổi tối vài ngày sau, sau khi Sở Phi Dương hống Tiểu Thạch Đầu ngủ, lặng
yên không một tiếng động vào trong phòng Quân Thư Ảnh, xốc lên sa trướng trước
giường liền chui đi vào.
” ngô……” trong trướng Quân Thư Ảnh ngắn ngủi hô nhỏ một tiếng, thanh
âm kia rồi lại giống như bị người nuốt vào trong bụng, như chưa thoát ra đã liền
bị mất hút.
Không bao lâu sa trướng bắt đầu nhẹ lay động, nguyên bản tiếng thở dốc rất
nhỏ cũng phát ra ngày càng nhiều, sau thì đến cả giường gỗ cũng rung động kèn kẹt
theo. Trong màn trượt ra một bàn tay nhỏ thon dài, giống như không chịu nổi sự
run rẩy nắm chặt vải ở trên giường, theo tiết tấu lay động của giường gỗ đã ở
hơi lay động. Ngón tay không ngừng nắm chặt, ở một trong bóng tối, tỏa ra khí tức
mê hoặc.
Giường gỗ cùng sa trướng đã không biết lắc lư bao lâu, mới hơi dừng dừng một
chút. Trong màn lại duỗi ra một bàn tay, rất nhanh đem ngón tay đang nắm góc vải
kia buông ra, cùng y mười ngón giao triền.
” khinh chút……” thanh âm giống như hàm chứa hương vị tình dục tựa hồ
so với bình thường mềm mại rất nhiều, nhưng lại mang theo chút tình dục mà thở
dốc, tiếng nói khàn khàn oán giận giống như tựa hồ cầu xin. Vẻn vẹn hai chữ, lại
giống như lông vũ mềm mại lướt nhẹ trong lòng, Sở Phi Dương chỉ cảm thấy tình dục
ngập đầy không chỗ phát tiết khiến dục hỏa càng thêm hừng hực bốc cháy lên.
Thân thể của Quân Thư Ảnh bị Sở Phi Dương ôm vào trong lòng ngực, một chân
bị nâng lên gập trước ngực, Sở Phi Dương xâm nhập cùng xâm chiếm đều không hề
trở ngại. Như vậy tư thế có chút táo bạo, cảm giác giống như chính mình hiến
thân làm cho người ta khó chịu, địa phương bị xâm chiếm lại đem hung khí kia xiết
chặt hơn. Cái vật thô to nóng rực nào đó bởi vì một câu nói kia mà ở trong thân
thể giống như lớn hơn bình thường, điều này làm cho Quân Thư Ảnh khó nhịn khẽ
nói một tiếng, cũng không biết là bởi vì xấu hổ và giận dữ, hay là khó chịu .
” ta đã cố hết sức……” Sở Phi Dương hôn phía sau vành tai Quân Thư Ảnh, giống
như đang trấn an người trong lòng, nhưng động tác dưới thân lại hoàn toàn bất đồng.
Tiếng đánh kịch liệt cùng tiếng nước dâm mỹ giống như phóng đại lên rất nhiều,
rõ ràng khi tiến vào trong tai Quân Thư Ảnh. Hắn không thể không nghe, cũng
không ngăn cản được chính mình bên miệng theo sự va chạm của Sở Phi Dương tràn
ra một tiếng than nhẹ thanh mềm mại, chỉ có thể nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy mí mắt
đều muốn bị xấu hổ và giận dữ thiêu cháy……
Sau khi Sở Phi Dương tận hứng đủ rồi, ngưng lại không ở trên người
Quân Thư Ảnh tùy ý rong ruổi nữa, Quân Thư Ảnh chỉ cảm thấy mệt đến nỗi ngay cả
tay cũng không mảy may nhấc dậy nổi. Hung khí đã nhuyễn ở phía dưới, thanh âm
khi rút ra khỏi thân thể làm cho chỗ kia cảm giác kỳ quái càng thêm rõ ràng,
Quân Thư Ảnh nhịn không được khẽ run lên, lại bị Sở Phi Dương ôm lấy lại nhẹ
nhàng hôn môi.
” Thật có lỗi, nhất thời nhịn không được…… Ta sẽ lộng sạch sẽ cho ngươi.” Sở
Phi Dương nói, đem một ngón tay lại đi vào, nhẹ nhàng đảo một chút. Quân Thư Ảnh
than nhẹ một tiếng thân thể như run lên. Sở Phi Dương cười đưa ngón tay rút ra,
ôm Quân Thư Ảnh lẳng lặng nằm, không hề tác loạn.
Nghỉ ngơi một lát, Sở Phi Dương liền đun một đại dũng nước ấm mang lại đây,
đem Quân Thư Ảnh bế vào, chính mình cũng bước vào. Trong mộc dũng rộng rãi đủ để
chứa hai cái đại nam nhân, chỉ là có hơi chật chội một chút. Quân Thư Ảnh mệt đến
cực điểm tựa vào trong lòng ngực Sở Phi Dương, nhắm hai mắt mệt mỏi muốn ngủ, mặc
cho tay của Sở Phi Dương nhẹ nhàng đem y rửa sạch sạch sẽ.
Khi hai người trở lại trên giường, bên ngoài đã muốn không biết là qua mấy
canh giờ rồi . Sở Phi Dương như cũ đem Quân Thư Ảnh ôm vào trong ngực, câu có
câu không theo y nói chuyện.
” Lại nói tiếp, ngươi cũng không cần phiền lòng Tiểu Thạch Đầu về cái tên.
Ngươi xem sư đệ ta Vân Thâm, hiện tại nhân khuông nhân dạng, ngươi có biết hắn
mới trước đây kêu cái gì không?” Sở Phi Dương tách ngón tay Quân Thư Ảnh, khẽ
cười nói.
“…… Kêu cái gì.” Quân Thư Ảnh thuần túy thuận lời của hắn, đối với cái tên
trước kia của Tín Vân Thâm kêu cái gì một tia hứng thú cũng không có.
” Tiểu Màn Thầu.” Sở Phi Dương nói, tựa hồ nhớ tới cái gì, chính mình nhịn
không được nở nụ cười hai tiếng.
Quân Thư Ảnh sau một lúc lâu không nói chuyện. Ngay thời điểm lúc Sở Phi
Dương nghĩ đến hắn đã muốn ngủ, Quân Thư Ảnh đột nhiên xoay người, thần tình hồ
nghi nhìn hắn.
” Xảy ra chuyện gì?”
” Vậy ngươi mới trước đây kêu cái gì?”
“……” Sở Phi Dương cười gượng hai tiếng. Mắt thấy giống như đang lừa dối gạt
cho qua, lập tức tiến lại một phen mặt dày mày dạn hôn môi, khiến cho Quân Thư Ảnh
không có tâm trí đâu mà nhàn nhã đi trông nom hắn mới trước đây kêu cái gì.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét