Phiên ngoại-- nạp thiếp : cưới vợ
bé phong ba phần 1
Nói từ lúc Cao phóng được gả đến Thanh Phong kiếm phái, Tín lão
nhân tuy lúc mới bắt đầu trong nội tâm không được tự nhiên, nhưng đối đãi với
Cao mỹ nhân vẫn hết sức tận tậm, còn thường xuyên dặn dò Tín tiểu đệ chú ý
tới bổ dưỡng trong bữa ăn hàng ngày, cứ cách một thời gian lại sai
người mang thuốc bổ sang đình viện của nhi tử. Mỹ nhân như nguyện
trong ngực, nhân gia lại hoà hợp vui vẻ như thế, Tín tiểu đệ trong
lòng thực mãn nguyện, dốc sức xây dựng sự nghiệp cũng là ‘phong sinh
thuỷ khởi’. Chỉ đến một ngày, sau lúc hắn bộn bề một ngày quay về
sân nhà giữa đường liền bị cha hắn lén lén lút lút gọi vào thư
phòng.
Tín lão nhân: Vân Thâm, cha có chuyện muốn hỏi con. . .. . .
Tín tiểu đệ: ?
Tín lão nhân: Chuyện này mặc dù có chút khó nói. . .. . .
Tín tiểu đệ: ??
Tín lão nhân: Nhưng là liên quan đến cơ nghiệp tổ tông Tín gia ta,
cha không thể không hỏi đến. . .. . .
Tín tiểu đệ: Cha, rốt cuộc có chuyện gì, liền khiến lão nhân người
già như vậy rồi cũng ngại mở miệng ?
Tín lão nhân: [ hài tử này nói kiểu gì vậy, phẫn nộ] khái, chính
là việc kia. . .. . . Ta xem Đại sư huynh của ngươi a, cùng cái kia Ma giáo
giáo chủ a. . .. . .
Tín tiểu đệ: [ cảnh giác] Cha, người lại muốn làm gì vậy?! Người không
có khả năng chia rẽ bọn họ, người chết tâm đi!
Tín lão nhân: [= = lão tử nhẫn] ta là
nói, ngươi xem ngươi cùng Cao Phóng, có thể giống như Đại sư huynh của ngươi bọn họ. . .. . . có
thể giống như thế, ngươi hiểu chưa.
Tín tiểu đệ: ???
Tín lão nhân: [ cái hài tử trì độn này = =] sở dĩ a, vị Giáo chủ kia còn
sinh cho Đại sư huynh ngươi hai hài tử, ngươi cùng Cao Phóng bên này. . .. .
. Như thế nào một chút động tĩnh cũng không có a?
Tín tiểu đệ: [= =|||] cha. . .. . . Ngài không phải vẫn luôn ôm hi vọng
như vậy chứ. . .. . . Bất kể thế nào Tiểu phóng nhà ta cũng là nam
nhi, người cư nhiên chờ đợi chuyện này, có phải hay không có chút
‘kinh thế hãi tục’ a ?! Không thể tưởng được lão nhân người vừa cổ hủ
vừa bảo thủ, hoá ra cũng không phải đèn dầu sắp cạn nha.
Tín lão nhân: [ đánh!!! ] tiểu tử ngươi làm phản, thế nào mà ngươi
dám nói vậy với cha ngươi!
Tín tiểu đệ: [ ôm đầu, ủy khuất] cha, ta tùy tiện nói một chút thôi
mà.
Tín lão nhân: Hãy bớt sàm ngôn đi! Ta nói cho ngươi biết, Cao Phóng
sinh không được, ta sẽ cho ngươi nạp thiếp : cưới vợ bé! Chung quy cũng không
thể Tín gia tuyệt hậu!
Tín tiểu đệ: [= =] Gì !!!
…..
Vài ngày sau, Tín tiểu đệ từ bàn rượu xã giao về đến nhà
Cao mỹ nhân ngồi ở đại sảnh, nhìn Tín Vân Thâm một thân mùi rượu từ bên
ngoài tiến đến.
Tín tiểu đệ: mỹ nhân, nhanh cho ta ôm một cái.
Cao mỹ nhân: [ thống khổ mà đem đầu quay sang một bên] mỹ thiếu niên
trước đây còn xinh đẹp, đáng yêu lại thuần khiết ở đâu?! Sau khi trưởng
thành thật sự là không một chút khả ái!
Tín tiểu đệ đối với mỹ nhân trước mặt giở thủ đoạn, càng sờ càng
qua trớn, đến lúc bị vẻ mặt nghiêm túc của mỹ nhân đem hắn đẩy ra
làm cho hoảng sợ.
Tín tiểu đệ: Tiểu Phóng, ngươi làm sao vậy?
Cao mỹ nhân: Hôm nay cha nói với ta chuyện muốn cho ngươi nạp thiếp ….
Tín tiểu đệ: [ một thân mồ hôi lạnh]
Cao mỹ nhân: Hắn chê ta không thể sinh hài tử cho ngươi [= =]
Tín tiểu đệ: [ mồ hôi] phụ thân hắn thật đúng là nói là làm…….
Cao mỹ nhân: Ngươi nghĩ như thế nào?
Tín tiểu đệ: [ nôn nóng] mỹ nhân mỹ nhân, ta đối với ngươi. . .. . .
Kết quả Cao mỹ nhân hoàn toàn không có nghe hắn giải thích--
Cao mỹ nhân: [ trừng mắt phẫn nộ] ta cho ngươi biết! Trừ phi ta chết
đi, nếu không ngươi nghĩ đều đừng nghĩ! Cho dù ngươi coi nàng thế nào, cho dù
nàng lớn bụng tìm tới cửa, ta cũng tuyệt đối sẽ không cho nàng vào cửa! Nếu như
ngươi dám làm cho nàng vào cửa, ta sẽ cắt đứt chân của ngươi!
Tín tiểu đệ: [ mồ hôi, căn bản không có người này có được hay không,
cái gì nàng …nàng ..nàng…, mỹ nhân à sức tưởng tượng của người cũng quá
cường đại]
Cao mỹ nhân: Sững sờ làm gì, nói chuyện!
Tín tiểu đệ: [ thưa vâng] dạ dạ phải, mỹ nhân giáo huấn đương nhiên
đúng! Ta thề với trời, tuyệt đối sẽ không có chuyện như vậy phát sinh! Nạp
thiếp …vân …vân là ghét nhất!
Cao mỹ nhân: [ phi thường hài lòng, gật gật đầu, thanh âm ôn nhu mềm
mại] ân~ bề bộn cả ngày chắc mệt chết đi được. Đi, ta tới hầu hạ ngươi
tắm rửa. . .. . .
Tín tiểu đệ: [ máu mũi, xuất hồn đuổi theo]
*** ngoài cửa nơi góc tường***
Tín lão nhân:[ vẻ mặt bi thương] trời xanh a, Tín gia ta sao lại bất
hạnh, như thế nào cưới về một người đã hay ghen lại còn không thể
hưu a! ( hưu : bỏ, đuổi về nhà đẻ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét